Trở về nhà với trạng thái kha khá lúc sáng, nhưng lạ là chẳng thấy bóng dáng Hoắc Thẩm Dịch đâu.
Cô nghĩ chắc anh cũng đang đi làm thôi, cả đêm giúp cô học cũng mệt lắm nên cô muốn làm thứ gì đó cảm ơn anh.
Thiết nghĩ cô cũng có cái tài nấu ăn hay là chuẩn bị cho người đàn ông này một bữa thịnh soạn vậy.
Tắm rửa sạch sẽ xong cô liền lao thẳng vào bếp.
Tư Kim Chung thấy cô mặc tạp dề lên người theo quán tính trầm giọng hỏi "Cháu làm gì vậy?"
"Cháu muốn làm cơm cảm ơn Hoắc Thẩm Dịch, dù gì anh ấy cũng giảng bài giúp cháu cả đêm rồi." Giản Kiều cũng không giấu diếm gì mà nhẹ nhàng buông lời.
Vừa nghe đến đây thì ông Tư liền cảm thấy ấm lòng nhưng vẫn rất lo lắng liệu cô có biết nấu ăn không? Thấy Giản Kiều quyến tâm đến vậy ông cũng không nỡ ngăn cản cô thay vào đó mà phụ giúp chút nào hay chút đó vậy.
Một vài đĩa thức ăn ngon dần được bày lên bàn, mùi thơm tỏa ra từ chúng đúng là khiến người ta vừa ngửi đã muốn thưởng thức ngay.
"Giản Kiều này chắc là cháu phải mang đến công ty cho thiếu gia rồi, hôm nay ngài ấy mở cuộc họp cổ đông chắc không có thời gian ăn trưa với về sớm được đâu." Tư Kim Chung hơi bối rối mà nói.
"Vâng, để cháu mang đến công ty cho anh ấy cũng được." Giản Kiều cười tươi mà nói.
………………
Sau khi được vệ sĩ mà quản gia sắp xếp đưa đến công ty Hoắc thị.
Giản Kiều bước xuống với một stylist giản dị những vẫn mang đầy khí chất của người nhà giàu vì đây đều là hàng hiệu mà Hoắc Thẩm Dịch mua cho cô.
"Xin chào! Cho tôi hỏi phòng của Hoắc Thẩm Dịch ở đâu vậy." Giản Kiều đi đến quầy lễ tân lịch sử hỏi.
Hai cô nhân viên nhìn Giản Kiều với ánh mắt dò xét, nghi ngờ mà phủi miệng cố ý muốn đuổi cô gái trước mặt đi.
Cũng vì nhiều người đều đến giả danh là người phụ nữ của Hoắc Thẩm Dịch nên hai người này chẳng dám tin tưởng thêm một ai nữa, lại thêm việc lúc trước bị trách mắng chuyện của Giản Trinh Trinh đến giờ vẫn còn sợ đây.
"Cô có hẹn trước với chủ tịch của chúng tôi không ạ.
Nếu không có hẹn thì mời cô rời đi cho." Cô nhân viên tên Nhân Nhân vẫn có gắng hỏi cô một cách lịch sự nhất.
Giản Kiều khá bất ngờ vì trước lúc đi không nghe thấy Tư quản gia dặn dò gì cả với lại cô cũng đâu có số điện thoại của Hoắc Thẩm Dịch.
Giờ phải làm sao nhỉ không lẽ mang thức ăn về.
Thế thì làm sao được, anh ấy cũng chưa ăn cơm trưa nữa. Giản Kiều đang nghĩ ngợi thì Bạch Kiến Sinh từ đâu đi đến lên tiếng.
"Giản Kiều sao em lại ở đây, không lên gặp lão Hoắc à?"
Hả, cô ta quen Bạch thiếu?...Làm sao tôi biết được, cô hỏi thế tôi biết hỏi ai bây giờ. Hai cô nhân viên bốn mắt nhìn nhau mà ra hiệu, nói chuyện nội tâm.
"Không phải gặp Hoắc Thẩm Dịch là phải hẹn trước sao, em còn đang nghĩ không biết làm sao mới gặp được anh ta nữa." Giản Kiều ngước nhìn Bạch Kiến Sinh mà nói.
Cô không có ý trách móc hai cô nhân viên kia đâu, chỉ là sự thật thì không thể không phủ nhận.
"Thiếu phu nhân của các người đấy, lần sau đừng hỏi mấy cái câu