Từ từ đi vào phòng của Hoắc Thẩm Dịch mà không một tiếng gõ cửa.
Cứ tưởng là Bạch Kiến Sinh lại trốn chạy về người đàn ông liền mở miệng hăm dọa khiến Giản Trinh Trinh được phen hú hồn." Cút ra ngoài, không tôi sẽ vứt xác cậu vào chuồng hổ chơi với chúng nó đấy."
" Hoắc tổng, tạo sao anh lại nhẫn tâm đuổi người ta lại còn đòi vứt vào chuồng hổ nữa vậy.
" Bước nhanh đến gần Hoắc Thẩm Dịch, Giản Trinh Trinh đưa tay quàng lên vai rồi dần dần đưa xuống yết hầu của người đàn ông giọng nũng nịu nói.
Hoắc Thẩm Dịch liền phát hiện ra đây không phải giọng của lão Bạch mà là giọng của phụ nữ, nhưng rõ ràng cả công ty đều được điều lệnh cấm phụ nữ vào phòng hắn cơ mà.
Hất mạnh bàn tay của Giản Trinh Trinh ra, Hoắc Thẩm Dịch xoay chiếc ghế lại, ánh mắt chết chóc cứ thế mà rơi lên người cô ta.
Hắn không ngại mà lên tiếng " Cô thích chết? "
Ánh mắt của Hoắc Thẩm Dịch làm mình có cái cảm giác rợn hết cả sóng lưng rồi.
Hắn ta đúng như lời đồn ngoài kia, vừa lạnh lùng vừa làm người khác phải khiếp sợ khi đến gần.
Nhưng mình lại thích rồi đó, mình không tin là không có được hắn.
Một cái suy nghĩ táo bạo chạy ngang qua bộ não của người phụ nữ đa mưu.
" Anh thử xem sao? " Cô ta thật sự không sợ chết nữa rồi hay sao mà dám lên giọng thách thức Hoắc Thẩm Dịch.
Chắc là ăn gan hùm rồi mới dám đến đây.
" Hừ, thú vị đấy! Cô chắc là Giản Trinh Trinh chị của Giản Kiều nhỉ? Tôi ghét nhất là người làm lãng phí thời gian của tôi.
Có gì thì nói chứ đừng có mà dùng mấy cái trò ghê tởm, tầm thường như vừa nãy trước mắt tôi.
"Hoắc Thẩm Dịch không nhanh không chậm, vắt chéo chân rồi thong thả buông lời cảnh cáo.
Giản Trinh Trinh nghe xong liền tức đến sôi máu, ghê tởm là ghê tởm như thế nào.
Không phải hắn cũng là đàn ông sao cô ta lại tin rằng thịt dâng đến miệng rồi thì chẳng có con hổ nào không ăn.
Phải thử mới biết được.
Thế rồi Giản Trinh Trinh kéo cao chiếc váy lên để lộ đôi chân thon dài trắng mịn màng.
Quả thật nếu là tên đàn ông khác thì cô ta cũng không cần tốn nhiều chiêu trò như này rồi.
Nhìn sắc mặt dần đen sì như đít nồi của Hoắc Thẩm Dịch, cô ta vẫn không ngần ngại mà ngồi lên chân của hắn.
" Bạch Kiến Sinh, cho người lôi cô ta vứt ra khỏi công ty cho tôi nhanh.
" Hoắc Thẩm Dịch hét lớn khiến lão Bạch vừa trải qua kiếp nạn trở về nghe thấy là đã phát hiện ra có điều gì bất ổn.
Xử lý xong Giản Trinh Trinh hắn lại khẩn cấp gọi xe đưa Hoắc Thẩm Dịch về biệt thự.
…………
" Sao rồi, lão Hoắc không sao chứ Kì." Bạch Kiến Sinh hớt hoảng mà hỏi Lục Bắc Kì.
" Cậu ta không sao nữa rồi nhưng tôi thì có sao đó.
Các cậu có biết tôi làm việc vất vả lắm không mà ăn rồi gây họa hả? Đúng thật hết nói nổi.
" Lục Bắc Kì tháo cả chiếc găng tay lẫn khẩu trang ra mà chất vấn cả buổi.
Đúng lúc được nghỉ ngơi tầm ba mươi phút sau ca phẫu thuật u não ở bệnh viện thì lại bị mấy