Hoắc Thẩm Dịch vẫn khí chất đầy mình dù ở bất kì nơi đâu, ống kính dần chuyển hướng từ Mạc Kiến Thụy sang người đàn ông lẫy lừng kia.
Giản Kiều khoác tay Hoắadfrc Thẩm Dịch cùng sải những bước chân đậm chất quý tộc, fcũng đã gửi một phần quà mọn theo kiểu của nhà giàu cho Hách Liên Phương.
Hách Liên Bích Nguyệt? Sao cô ấy giống gì đến mức này cơ chứ như thể là đúc ra từ một khung vậy.
Không thể nào là như thế được chắc là trùng hợp thôi. Mạc Kiến Thụy ngạc nhiên đến nỗi rung lên một cái, anh thật sự không thể tưởng tượng trên đời còn có người giống Hách Liên Bích Nguyệt đến thế cơ à.
Cái quyết định rời khỏi bữa tiệc xem như đã được Giản Kiều giữ lại.
Anh ta tiến đến cạnh Hoắc Thẩm Dịch kiêu ngạo nói "Thật may mắn khi được gặp một nhân vật lớn như Hoắc thiếu ở đây."
Nhướn mày cố kiềm chế bản tính nóng nảy "Quen không?" Chỉ hai từ gỏi gọn qua miệng Hoắc Thẩm Dịch thì đã thành một câu nói vô cùng nghiêm nghị.
Hai tên này nói tiếng bản địa, may mà mình từng được học sơ qua. Giản Kiều khá ngạc nhiên khi thấy cuộc đối thoại của hai người đàn ông này dùng là tiếng bản địa ở Mĩ.
"Thành thật xin lỗi, Hoắc Thẩm Dịch tính tình là như vậy mong anh đừng trách.
Nhưng anh ấy khiến anh hâm mô đến thế sao?" Giản Kiều nhẹ nhàng nói.
Bốn mắt của hai người đàn ông nhìn nhau rồi đồng thanh "Cô biết tiếng bản địa?" Cũng không ngại mà dấu gì vậy thì gật đầu phủ nhận thôi.
"Tôi thành thạo tiếng anh chứ thật ra mấy cái tiếng này là từ nhỏ mẹ tôi dạy tôi, chỉ đủ múa rìu qua mắt thợ à." Giản Kiều khiên tốn, gượng cười mà nói.
Cô nhóc này đúng là không làm mất mặt mình, hình như cũng rất xứng đáng với danh Hoắc thiếu phu nhân. Hoắc Thẩm Dịch nhếch miệng đắc ý vì có một cô vợ nhỏ quá đỗi thông minh.
Hắn cố làm vậy là để ra oai với Mạc Kiến Thụy mà thôi.
"Xin chào, tôi có thể dẫn Giản Kiều ra bên ngoài nói mấy câu không." Trương Miễu Miễu đến gần nắm lấy tay của Giản Kiều mà nói tiếng anh răm rắp.
Thì cũng được thôi nhưng Mạc Kiến Thụy có hơi tiếc nuối vì chưa kịp hỏi danh của Giản Kiều.
Sau khi cô nhóc của mình rời đi Hoắc Thẩm Dịch và Bạch Kiến Sinh liền đi đến cạnh Cao Lãnh.
"Hây, cậu thế mà cũng thu hút quá rồi lại có anh đẹp trai như thế tia trúng.
Không sợ Hoắc Thẩm Dịch ghen đến điên rồi đánh chết cái tên đó ngay tại chỗ hay sao mà còn bắt chuyện." Trương Miễu Miễu ôm lấy tay của cô bạn mà nói nhanh, đúng là độ mê trai của cô nhóc này một chín một mười không ai dám địch lại thật.
Vội phủ nhận như chạnh lòng, cô cũng có thấy Hoắc Thẩm Dịch tức giận đâu chỉ là hắn hơi mất lịch sự nên cô mới xen vào thôi.
"Chắc không sao đâu, Hoắc Thẩm Dịch không ghen đâu bọn mình còn chưa là gì mà.
Thôi thôi đi vào trong thôi." Giản Kiều nói xong thì lại kéo Trương Miễu Miễu vào sảnh lớn.
Vừa hay vị tam tiểu thư kia cũng đi xuống từ bậc thang, những bước chân thanh toát đúng là dáng vẻ của tiểu thư bậc nhất nước Mĩ là đây.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Hách Liên Phương, Cao Lãnh bất chợt nở nụ cười dịu dàng trên môi mà từ trước đến nay chưa ai từng nhìn thấy.
Rồi hình bóng hai người phụ nữ khác đi cùng Hách Liên Phương dần lộ ra, Giản Kiều và Trương Miễu Miễu ai nấy cũng hết đỗi ngạc nhiên.
"Sao Trịnh Hy Hy và Lục Diễn Diễn cũng ở đây? À không Lục Diễn Diễn thì chắc chắn quen