Như đã hứa Diệp Linh mang toàn thuốc bổ, canh đại thảo đến cho Giản Kiều bổ sung thêm dinh dưỡng cho cơ thể.
Hoắc Thẩm Dịch cũng thường xuyên cùng cô đi khám ở bệnh viện Bạch Mai nơi Lục Bắc Kì làm việc.
Hôm nay có Diệp Linh đi cùng đúng là khác hẳn, cô cứ cười suốt thôi.
Dù gì bây giờ cũng là thời gian thai kì đến độ phát triển nhất nên rất cần thai phụ luôn giữ tâm trạng ở mức tốt nhất.
"Cháu tôi là con trai hay con gái vậy bác sĩ, đã xác định được chưa?" Diệp Linh làm bà mà còn lo lắng, quan tâm hơn cả Giản Kiều nữa.
Hoắc Thẩm Dịch nhìn Giản Kiều ánh mắt đầy vẻ dịu dàng, quan tâm.
Anh lại thấy tức vì đứa con này xuất hiện khiến anh không thể làm gì vợ mình.
Để xem sau này nếu Giản Kiều mà sinh ra một thằng nhóc thì anh sẽ dạy dỗ thật đàng hoàng còn nếu là con gái thì chắc chắn sẽ yêu thương như mẹ nó của bây giờ.
Bác sĩ không gấp mà người nhà gấp từ nãy giờ biết thế chứ cũng phải từ từ để người ta khám đã.
Lục Bắc Kì nghe tin hôm nay Hoắc Thẩm Dịch lại đưa vợ đi khám theo định kì nên anh có ghé qua khoa phụ sản xem sao.
"Hoắc, tình hình sao? Sắp được làm bố rồi có phải cũng nên cho anh em hưởng ké tí lợi lộc gì không?" Vị bác sĩ kia đây là cố ý hay gì, lại châm chọc, trêu ghẹo người đàn ông kinh khủng trước mặt này.
Nhưng mà không sao anh sẽ thật sự kiềm chế bản năng, tính cách hung hăng của mình.
Giản Kiều từng nói với anh là phải đối xử tốt với mọi người thì mới tạo phúc sau này cho con cái, giúp chúng thành đạt và hạnh phúc.
Hoắc Thẩm Dịch chẳng thèm chấp ấy chứ, anh vút cho anh bạn Lục mấy câu "Hừ, để tôi chia cho cậu tí duyên, cậu cũng già cả rồi đấy lo kiếm vợ đi.
Rồi khi nào cậu cưới thì tôi sẽ bảo mấy nhóc con nhà mình phù dâu phù rể cho cậu."
Tức đến nghẹn không nói lên lời, đầu như xì núi lửa xì khói chuẩn bị phun trào macma ra ngoài.
Chấn động một phen, anh không ngờ Hoắc Thẩm Dịch lại nói ra được lời vô tình nhue vậy từ bao giờ.
Diệp Linh cầm tay Giản Kiều đi ra, bà vui mừng vỗ vai thằng con trai tuyệt vời.
Khuôn miệng cong lên "Cậu đúng là không làm mẹ thất vọng, ta sắp có một đôi long phượng rồi haha.
A di đà phật, bồ tát phù hộ các cháu với con dâu của tôi luôn bình an."
Bà nguyện cầu cho con dâu ngay tại bệnh viên chỉ mong mọi thứ sẽ luôn suôn sẽ.
Hoắc Thẩm Dịch thì bế cô xoay vòng vui mừng.
"Thằng nhóc thối, mau để Giản Kiều xuống cho mẹ nếu để con bé ngã thì con coi chừng đó." Diệp Linh lo lắng quát dữ.
Haha, vui tí thôi mà cũng không cho đúng là ngày càng keo kiệt... Hoắc Thẩm Dịch thầm mắng mỏ trong lòng mà không hé nửa lời.
À mà anh cũng không thể nhịn được chín tháng mười ngày đâu, thời gian này đúng là quá lâu.
"Lục Bắc Kì, phụ nữ mang thai thì không được làm chuyện đó? Lẽ nào tôi phải nhịn đến tận chín tháng à?" Hoắc Thẩm Dịch nhìn cái tên đàn ông chưa trải đời kia mà hỏi.
Đôi mày cau nhó khó chịu trả lời câu hỏi ngu dốt này "Trên ba tháng ổn định là được nhưng đừng lên cơn quá, nhìn cậu bây giờ giống