Mấy ngày sau đó Tần Chu Mạnh vì muốn chắc chắn đây là con gái mình cần tìm nên đã đưa cô đi giám định.
Quả thật khi thấy tỉ lệ cha con đến 99,9999% ông mới vỡ òa, ôm chầm lấy Giản Kiều trong hạnh phúc.
Sắp xếp một căn phòng phía Tây gần phòng mình cũng gần phòng cô em gái Tần Ninh Ninh.
Cô nhóc đó còn trẻ người non dạ nên cứ ai đối tốt với mình là thân ngay.
"Chị Gia Yến, sao chị xinh quá vậy.
Hôm nay ra ngoài chụp ảnh cùng em đi, lần trước thấy chị và anh Liên Chiểu chụp cùng khung hình đẹp lắm." Tần Ninh Ninh bám cứ bám lấy Giản Kiều cả ngày khiến Hoắc Thẩm Dịch cứ có tâm trạng hậm hực mãi.
"Được..." Giản Kiều vừa tính nói thêm cái gì đó tiếp thì bị Hoắc Thẩm Dịch chen ngang "Không được, chị cô đang mang thai.
Phải tĩnh dưỡng ở nhà chứ suốt ngày lộ diện như cô mà được à."
Hoắc Thẩm Dịch tiến đến cạnh Giản Kiều ôm lấy cô thể hiện tình cảm của mình ra cho Tần Ninh Ninh thấy.
Giản Kiều bất lực, cô suy nghĩ một lúc thì thấy phong cảnh ở Tần gia chỗ nào cũng rất đẹp.
Đặc biệt là vườn đào, hồ sen ông trồng, thảm hoa bố chăm ở hướng cửa sổ cô đều nhìn rất rõ.
Không ra ngoài chơi được thì vào đó chụp cũng là một ý hay đó.
Giản Kiều ngõ ý "Ninh Ninh, hay là chúng ta nhờ người qua đó chụp đi.
Chị thấy nơi đó có khi còn đẹp hơn phong cảnh ở ngoài đấy."
Vừa nói cô vừa chỉ về mấy cảnh quan xinh đẹp động lòng người.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Tần Ninh Ninh có vẻ không được ổn cho lắm.
"Chị, nơi đó bị ông nội và bác cấm không cho ai vào cả.
Đến cả căn phòng này cũng từ khi chị về mới cho người dọn dẹp lại rồi vào ở.
Hay là thôi vậy, chúng ta đừng chụp ảnh nữa mà làm cái gì đó vui hơn đi." Tần Ninh Ninh nói.
Giản Kiều nghi hoặc, cô thấy rõ sự thất vọng hiện lên trên khuôn mặt của cô em gái này.
Nên không đành lòng mà an ủi "Để chị xin ông và bố xem, chắc chúng ta vào đó một lúc chẳng sao đâu."
Hoắc Thẩm Dịch không nói gì mà mặc kệ cho Giản Kiều thích làm gì thì làm.
Chỉ cần cô không ra khỏi Tần gia thì mọi sự an toàn đều nằm trong tầm kiểm soát của anh cả.
Giản Kiều đến phòng trà mà ông thường xuyên ghé qua, quả thật cứ vào giờ này của buổi sáng là ông lại ở đây.
"Ông, con vào nhé." Giản Kiều đứng ngoài cửa xin phép trước rồi mới đi vào.
"Bố? Bố cũng ở đây sao, vừa hay con cũng tính lát nữa qua tìm bố có chút việc." Lúc đầu cứ tưởng phải đi tận nhiều vòng nhưng không ngờ lại trùng hợp đến vậy.
Tần Chu Mạnh mở lời trước "Con tìm bố và ông có chuyện gì à?"
"..." Tần Ninh Ninh thường thì người ta chưa kịp nói cô đã nói thay người ta nhưng hôm nay lại im lặng không nên lời.
Giản Kiều được cho phép ngồi xuống vì đứng mãi cũng không tiện cho việc cô đang mang thai.
Cốc trà mới, mùi thơm của sương sớm tỏa ra nhẹ nhàng thoảng qua mũi thật dễ chịu.
Giản Kiều từ từ nói, cô không chắc rằng có được vào đó hay không nhưng vẫn cố liều một phen vậy.
"Mấy hôm nay ở trong phòng con thấy khá ngột ngạt nên muốn ra ngoài chơi nhưng Dịch