Phân vị của nàng ta không cao bằng Dương Tiệp dư, cũng không đắc sủng bằng Dương Tiệp dư, hơn nữa, nàng ta cũng không lớn gan như Tô Mỹ nhân, chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.Đợi thỉnh an xong, Lư Tài nhân tức giận quay về điện Hòa Nghi, quét mắt nhìn Tiểu Dung Tử: “Vân Tự vẫn chưa dậy à?”Tiểu Dung Tử: “Vân Tự tỷ tỷ đến ngự thiện phòng lấy bữa sáng cho chủ tử rồi.”Vân Tự là cung nữ hầu hạ trong điện, cả điện Hòa Nghi, trừ Tụng Nhung thì ai cũng gọi nàng là tỷ tỷ.
Tiếng tỷ tỷ này của Tiểu Dung Tử không có gì đột ngột, Lư Tài nhân cũng không nhận ra có gì không ổn.Lư Tài nhân cau mày, bực bội nói: “Bảo nàng ta đừng làm mấy chuyện đó nữa, đến ngự thiện phòng nấu chút thức ăn giải nhiệt, mang cho Hoàng thượng.”Tiểu Dung Tử ngạc nhiên, nhưng không dám chậm trễ, vội chạy đến ngự thiện phòng tìm tỷ tỷ.Ngược lại, Tụng Nhung nghe vậy thì cau chặt mày, cổ họng như mắc nghẹn, cô ả nói: “Chủ tử, sao lại để Vân Tự đến ngự tiền?”Lư Tài nhân ôm một bụng tức ở cung Khôn Ninh, nghe những lời bất mãn của Tụng Nhung, nàng ta mất kiên nhẫn, không vui nói: “Được rồi, đừng có ở đây đâm chọc nữa, ta muốn để ngươi đi, nhưng ngươi có thể tìm được đường đến ngự tiền sao?”Tụng Nhung nghẹn họng, một lúc sau cũng không thốt nên lời.Lư Tài nhân thấy vậy, khó chịu nói: “Tốt xấu gì ngươi cũng là người theo ta tiến cung, có thể đừng hẹp hòi với người ta như vậy không?”Để người khác biết cung nhân trong điện của nàng ta không hòa thuận, vậy chẳng phải đám người không có lòng tốt kia sẽ xem trò cười sao?Tụng Nhung bị nói đến nỗi mặt thoắt xanh thoắt trắng, cô ả không khỏi xấu hổ khi thấy những ánh mắt xung quanh nhìn mình.Tụng Nhung hơi tủi thân, rõ ràng cô ả đang nghĩ cho chủ tử, chủ tử không nhận mà còn trách cô ả.
Nhưng cô ả vẫn cảm thấy khuôn mặt của Vân Tự là mối họa ngầm, bèn cắn răng nói: “Sao chủ tử không đích thân đi, chủ tử đích thân đi, chẳng phải Hoàng thượng càng có thể cảm nhận được tâm ý của người hay sao?”Lư Tài nhân cau mày: “Hoàng thượng không thích hậu phi đến ngự tiền, để Vân Tự đi chỉ là thăm dò, đợi chắc chắn Hoàng thượng không bài xích, tất nhiên ta sẽ đích thân đi.”Vừa dứt lời, Lư Tài nhân lại bực bội nói: “Người có thể đừng cái gì cũng hỏi ta không, tự động não nhiều vào!”Vẻ mặt Tụng Nhung hơi xấu hổ.Thu Linh nhìn thấy, bèn trộm cúi đầu, che đi nụ cười hả hê.Trong ngự thiện phòng, Vân Tự vừa lấy được thức ăn, đang chuẩn bị về cung thì gặp Tiểu Dung Tử đang vội vang đi tới.
Vân Tự ngạc nhiên: “Sao vậy?