Hàn Sơn tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ tụ hợp cùng mọi người dưới chân núi Tứ Tỉnh.
Theo kế hoạch ban đầu, lần này bọn họ dự định đi tất cả 5 nam 5 nữ, hệt như chuyến đi tình bạn của nhóm sinh viên kia.
Đáng tiếc là lúc lập kế hoạch có rất nhiều người hăng hái nói muốn đi, đến khi tập hợp thì lại chẳng có mấy mống.
Tính cả bản thân anh ta, tổng cộng chỉ có 6 người, 4 nam 2 nữ.
Hàn Sơn đã tốt nghiệp nhiều năm nhưng chưa tìm việc làm, bởi vì trong nhà có quặng mỏ.
Lúc trước khi phá dỡ, nhà của anh được đền bù không ít tiền, còn bồi thường thêm ba căn nhà.
Năm đó cha anh ta cũng rất biết tính toán, sau khi cầm được tiền đền bù ông liền mua thêm vài căn nhà và mấy cửa hàng mặt tiền.
Cho nên mỗi tháng anh đều sống vô cùng thoải mái dựa vào tiền thuê nhà thu được, tự nhiên sẽ chẳng ham muốn gì cái việc đi làm nghe sếp chửi.
Người trẻ tuổi nhất trong số 6 người bọn họ là sinh viên đại học năm tư, những người khác đều là người có kinh nghiệm trong xã hội.
Đây cũng chả phải lần đầu tiên bọn họ gặp nhau trong chuyến đi mạo hiểm thực tế này, mà đã quen biết từ trước.
Thế nên sau khi chào hỏi, Hàn Sơn liền chia cho chúng bạn mỗi người một lá bùa: “Tới đây tới đây, mọi người đều có phần.”
Cậu sinh viên năm tư kia lấy từ trong túi áo ra một vòng tay màu đỏ, trên đó còn được gắn thêm một lá bùa nho nhỏ: “Em tự chuẩn bị rồi ạ.
Cái này em cầu được ở Thuần Dương đạo quán, do chính tay đại sư ở đó vẽ, tốn hơn hai vạn tệ lận đó!”
Cả đám có người hâm mộ, có người kinh ngạc.
Hâm mộ là vì cậu ấy có thể mua được một lá bùa những hai vạn tệ, mà những gia đình bình thường lại tiếc tiền chẳng dám mua.
Kinh ngạc là vì cả nhóm đều biết bùa do chính đại sư ở Thuần Dương đạo quán vẽ thuộc loại hiếm có khó tìm, không phải tín đồ thành kính thì làm gì có cửa mà với tới.
Tức thì, cả bọn liền tỏ vẻ thân thiết, thấy sang bắt quàng làm họ, rồi còn nói gì mà lỡ như thật sự có xảy ra chuyện gì, cậu nhất định phải bảo vệ mọi người nhé.
Thấy cậu nhóc có vẻ không cần bùa của mình, Hàn Sơn cũng chẳng để bụng lắm, thế là anh bèn đưa cho những ai cần, sau đó mọi người báo cáo sơ lược những thứ mà mình đã đem.
Tuy tất cả đã bàn bạc trên mạng ai đem theo gì trước đó rồi, nhưng hiện giờ vẫn còn chưa leo núi, nếu có thiếu món gì thì vẫn có thể đi mua ngay được.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, cả nhóm đều xách balo lên, cầm gậy selfie và quay lại đoạn đường đi bộ vào núi.
Đây không phải là lần đầu bọn họ đi du lịch như thế này, dọc đường đi mọi người vẫn trò chuyện vui vẻ.
Có điều, với tư cách là người yêu thích chuyện thần quái, họ vẫn biết rõ những điều kiêng kỵ.
Ví dụ như khi leo núi thì không kể chuyện âm hồn uổng mạng trên núi, ở một số địa điểm âm u thì không được gọi đầy đủ họ tên của bạn đồng hành và càng không được quay đầu nhìn lại khi nghe có người gọi đầy đủ tên của mình trong núi rừng.
Cả nhóm đi đi nghỉ nghỉ hết một đoạn đường, một cô gái trong nhóm còn bắt đầu livestream.
Ở thời buổi này, nếu không phải là dân chuyên nghiệp trong một lĩnh vực chuyên môn nào đó, thì cơ bản không thể nào thoải mái sống với chút tiền lương ít ỏi kia được.
Livestream kiếm tiền rất nhanh, chỉ cần nội dung hấp dẫn tầm mắt người xem thì chẳng sợ không có người donate cho mình.
Khó khăn lắm mới đi tới đây một chuyến, nếu có thể kiếm được chút đỉnh tiền từ nó thì tất nhiên sẽ tốt hơn nhiều.
Những người khác không hứng thú với livestream nên cũng không quan tâm đến người bạn đang livestream kia, chỉ cần cẩn thận không để bản thân vô tình lọt vào ống kính là được.
Sáu người đi rồi lại nghỉ suốt một quãng đường dài, lúc nào mệt mỏi liền nghỉ ngơi chốc lát, đói bụng thì gặm chút đồ ăn, mãi cho đến khi sắc trời gần tối, tất cả mới tới được khe núi kia.
Dương Mạn Mạn vừa cầm di động livestream vừa hướng máy ảnh về phía khe núi: “Sau một ngày đi bộ, cuối cùng bọn mình cũng đã tới nơi.
Đây chính là địa điểm xảy ra vụ tai nạn thương tâm của nhóm mười sinh viên lúc trước.
Dọc đường đi chúng ta có thể thấy một vài bảng hướng dẫn cảnh báo, tuy khe núi này có hơi gập ghềnh nhưng cũng không tới nỗi không đi được.
Vụ tai nạn chết người khi ấy thực sự quá đỗi quỷ dị, mình cũng chẳng biết tối nay có xảy ra chuyện gì đặc biệt khi chúng mình ngủ lại đây một đêm hay không nữa.”
Bởi vì mấy hôm trước Dương Mạn Mạn đã đăng thông báo lên Weibo cá nhân của mình, nên hôm nay có rất nhiều người cố ý tới xem livestream.
Có thể là do hình ảnh nhìn qua màn hình khác với nhìn bằng mắt thường, cộng thêm việc trời đang tối dần và không đủ ánh sáng, nên những hình ảnh được phát trên di động lại mang đến một cảm giác âm u.
【Cậu gan dạ thật đấy! Không cần biết ở đây có từng xảy ra tai nạn hay chưa, thì việc ngủ lại khe núi sâu này thật sự quá nguy hiểm.】
【Mạn Mạn cố lên! Không biết hôm nay có thể quay được mấy thứ thần quái nào không nhỉ?】
【Tối nay Mạn Mạn có tắt di động không? Còn đủ pin không? Các cậu cứ yên tâm ngủ đi và mở điện thoại để đó, tớ sẽ canh gác cho.】
【U ám quá! Tôi luôn cảm thấy có rất nhiều cặp mắt xấu xa đang nhìn từ nơi tối tăm đằng xa kia.】
【Má ơi, nửa đêm nửa hôm coi livestream kiểu này sẽ hù chết người đó! Chẳng lẽ cô không sợ mình thực sự sẽ trêu vào mấy thứ đó à!】
【Mạn Mạn, đi tới con suối bên kia quay đi.
Nhìn thấy tảng đá phía sau đó không? Trước đây mọi người đã tìm được thi thể của nhóm sinh viên ở phía sau tảng đá đó đó.】
Người nói được những lời này rõ ràng cũng là một kẻ yêu thích thần quái sâu sắc, Dương Mạn Mạn liếc nhìn bình luận của mọi người và nói: “Mình sẽ quay sau nha.
Bây giờ mọi người đều đang dựng lều và chuẩn bị bữa tối, nếu mình cứ quay miết ở đây mà không giúp đỡ gì thì kỳ cục lắm.”
Có người bắt đầu hùa theo.
【Đợi lát nữa thì trời tối lắm, có quay cũng không thấy gì, nên cậu mau đi xem thử một chút đi.】
Một tòa lâu đài bất ngờ nổ tung ngay giữa màn hình, còn kèm theo một biểu ngữ,【Chạy nhanh té khói】đã gửi tặng một tòa lâu đài cho Mạn Mạn.
Một tòa lâu đài như vậy trị giá 2000 tệ, cũng được xem như là một phần thưởng lớn.
Thấy vậy, Mạn Mạn cũng chả thể từ chối thêm nữa, đây đều là cha mẹ cơm áo của cô nha.
Thế là cô nói chuyện bạn bè một tiếng rồi đi qua đó ghi hình.
Chu Nham là người lớn nhất trong số 6 người, nói: “Để anh đi cùng em.
Anh rọi đèn cho, nếu không em cũng không thấy đường đi.
Nhớ cẩn thận đừng để ngã xuống suối.”
Dương Mạn Mạn nghe vậy liền mỉm cười: “Cảm ơn nha, anh Chu.”
Cả hai cùng đi qua phía tảng đá bên kia, có điều càng đến gần họ càng nghe thấy có nhiều tiếng động khá lớn, như thể có ai đó đang nói chuyện.
Chu Nham và Dương Mạn Mạn liếc nhìn nhau, đồng loạt cảm thấy sởn gai ốc, nhưng cũng nhìn thấy có ánh sáng phát ra từ phía bên đó.
Hai người họ cùng đi tới xem thử, thì thấy có người dựng lều ở đó, còn đang nhóm lửa nướng thịt.
Nhìn thấy 2 kẻ lạ mặt bất ngờ xuất hiện, một cậu sinh viên ngồi cạnh đống lửa giật mình tá hỏa: “Ôi mẹ ơi, làm tôi sợ muốn chết! Sao các người tự nhiên chạy ra vậy? Hai người cũng tới đây cắm trại à?”
Dương Mạn Mạn và Chu Nham cũng sửng sốt khi thấy ở đây có người.
Lúc dựng lều bọn họ đâu có nghe thấy có bất kỳ tiếng động nào ở bên này đâu.
Tuy nhiên khi nghe cậu sinh viên kia hỏi vậy, hai người vẫn trả lời: “Đúng vậy, lều của chúng tôi ở bên kia.
Sao các cậu lại dựng lều ở đây vậy?”
Dù lá gan có lớn đến đâu, bọn họ cũng không nên dựng lều ngay nơi có người chết thực sự.
Hơn nữa hiện tại vẫn còn đang ở trên núi, trừ phi bọn họ không biết ở đây từng có người chết.
Cậu sinh viên hỏi: “Bên ngoài không có gió sao? Ở đây có mấy tảng đá lớn che chắn, cảm thấy rất an toàn.
Mà các anh đi bao nhiêu người vậy? Chúng tôi đang nướng thịt này, có muốn ăn cùng không?”
Dương Mạn Mạn đáp: “Chúng tôi có 6 người, cơ mà bọn này cũng có mang đồ ăn rồi, cảm ơn ý tốt của anh.”
Cậu bạn mỉm cười hồn nhiên: “Không sao không sao đâu, bên này có mười người lận, nếu mọi người cần giúp đỡ gì thì cứ nói.”
Vừa nghe nói có 10 người, trái tim Dương Mạn Mạn và Chu Nham lập tức như ngừng đập, lông gà lông vịt khắp cả người đều dựng đứng lên hết.
Có vẻ như cậu sinh viên đó đã quen với việc này, vẫn nhiệt tình nói: “Chúng tôi là sinh viên của Đại học Miền Đông, đến đây cắm trại để gắn kết tình bạn.
Nhìn hai người cũng không lớn tuổi lắm, là leo núi cùng gia đình hay bạn bè vậy nha?”
Cả hai đều đã không còn nghe rõ cậu ta đang nói gì.
Sinh viên đại học Miền Đông? Gắn kết tình bạn? Mười người? Hai người bọn họ chỉ cảm thấy có một dòng máu nóng xộc thẳng lên não khiến họ hoa mắt, trước mắt tối sầm.
──── ∘°°∘ ────
Ôn Nhiên ngồi dưới khán đài và nhìn lên dàn người được bao phủ bởi ánh đài sân khấu.
Cả ba người bạn cùng phòng của cậu đều đã thành công lọt vào top 25 của trường Đại học.
Cùng lúc đó bên phía thử giọng cũng đã chọn xong top 25, cuối cùng kết hợp cả hai buổi tuyển chọn lại thành top 50 thí sinh.
Hôm nay là buổi ghi hình chung đầu tiên, và được thực hiện dưới hình thức phát sóng trực tiếp.
Bảng xếp hạng tổng hợp dựa vào số bình chọn bằng tên thật trên mạng và điểm số của ban giám khảo tại đây.
Trận chiến hôm nay sẽ có 10 người bị loại, đồng thời chọn ra top 40.
Ba đứa bạn này của cậu đã có một nhóm fans hâm mộ nhỏ trên mạng sau một loạt các cuộc thi đấu trong khoảng thời gian trước.
Điều không ai ngờ tới là người được hoan nghênh nhất và có lượng fans nhiều nhất giữa ba người bọn họ lại là Nguyên Từ Hiên.
Trong số ba người, Hạ Vũ là người rộng rãi, thuộc tuýp tỏa ra dương quang toàn thân.
Dương Hi thì tinh xảo nhất, tuy gia cảnh của cậu không được tốt nhưng ngoại hình lại mang đến cho người khác cảm giác quý phái sang trọng những khi cậu lặng lẽ ngồi yên ở đó.
Nguyên Từ Hiên lại là người hướng nội nhất, cậu thuộc tuýp người ít nói, các đường nét trên mặt khá sâu và góc cạnh.
Có điều, việc Nguyên Từ Hiên được yêu thích nhất cũng khá dễ hiểu.
Không nói đến ngoại hình thì phong cách của cậu ta lại ổn định nhất giữa ba người, nên ngoài ý muốn trở thành ‘hắc mã’ trong cuộc thi này.
Thấy con trai nổi tiếng trên TV, cha mẹ của họ còn cố ý kéo thêm những người thân và bạn bè tới cổ vũ họ.
Còn Ôn Nhiên thì lại hòa vào nhóm người hâm mộ ở bên này, thấy ai lên sân khấu thì đổi sang lắc lắc banner của người đó để cổ động.
Một bạn học nữ ngồi bên cạnh thấy hơi khó hiểu, mở miệng hỏi: “Người anh em, trái tim của cậu nhiều ngăn quá vậy?” Tiếp ứng cho cả ba, ai cũng giơ bảng, sao mà ba phải quá.
Nghe cô bạn này lên tiếng như đang dằn mặt thế này, Ôn Nhiên liền bật cười: “Cả ba người đều là bạn cùng ký túc xá của tớ, nên tim không nhiều ngăn không được.”
Nghe cậu nói vậy, cô bạn ấy lập tức ồ lên một tiếng đầy hâm mộ, rồi lại quan sát Ôn Nhiên.
Úi, đẹp trai quá! Chẳng hề thua kém ba người trên sân khấu tí nào nha! Đây là kiểu ký túc xá thần tiên gì thế này? Chả lẽ cả bốn người này ở ký túc xá mỗi ngày đều không cần phải làm gì, chỉ để được xinh đẹp hơn hay sao?
Ngay sau đó Ôn Nhiên liền trở nên nổi tiếng, còn leo hot search với nhóm bạn cùng ký túc xá của mình với từ khóa bốn chữ ‘ký túc thần tiên’.
Việc này chủ yếu là do Hạ Vũ.
Sau khi biểu diễn trên sân khấu và đợi giám khảo nhận xét xong, cậu ta lập tức thả lỏng cả người, nhìn thoáng qua liền thấy Ôn Nhiên cực kỳ chói lóa lẫn trong đám đông, thậm chí còn đang giơ bảng cổ động cho mình.
Thế là cậu ta mỉm cười vẫy tay với cậu.
Tiếp đó là phần phỏng vấn mỗi cá nhân trong phòng thu, sẽ có một số câu hỏi mang tính chất giải trí đến từ các fans.
Lúc hỏi tới Hạ Vũ, có một câu hỏi được đặt ra là ‘làm thế nào anh có thể gìn giữ được mái tóc đen dày của mình mà không bị rụng tóc nhiều’.
Hạ Vũ liền hào hứng hơn khi được ‘bán’ bạn cùng phòng của mình: “Đều là nhờ công của người bạn cùng phòng mình.
Bạn ấy xuất thân từ một gia đình trí thức, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất.
Khi biết tụi mình tham gia cuộc thì cậu ấy còn đặc biệt giúp tụi mình cải thiện hình tượng.
Chứ trước kia mình là một thành viên của đại quân đầu hói đó.”
Từ những lời này, cộng thêm hình ảnh ngày hôm đó Hạ Vũ vẫy tay được camera ghi lại, thế là Ôn Nhiên cũng được hưởng ké phúc phần của bạn cùng phòng, liền nổi tiếng một phen.
Hận không thể cho cậu bạn thứ tư trong ký túc xá này debut ngay tại chỗ.
Trước ống kính, dù là người có ngoại hình đẹp đến đâu ít nhiều cũng thua kém một tí khi đứng trước những người nổi tiếng chuyên nghiệp, trừ một số ít người đẹp đến chim sa cá lặn.
Trong buổi thử giọng, mọi người đều như nhau, ngay cả khi họ ăn mặc trang điểm tỉ mỉ chỉn chu.
Trừ khi là người có tiền, thuê được một ê-kíp chuyên nghiệp cho mình, nếu không lúc lên hình vẫn là bộ dạng quê mùa như cũ.
May mà tất cả đều giống nhau, nên đến khi xuất hiện sẽ có tổ tiết mục chăm lo cho vẻ ngoài của họ.
Tuy nhiên nhóm của Hạ Vũ lọt vào vòng trong không chỉ bằng năng lực mà còn dựa vào độ đẹp trai, trắng trẻo tươm tất, đôi mắt sáng ngời, thậm chí chỉ cần mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cũng rất ưa nhìn.
Bây giờ đến cả Ôn Nhiên cũng được máy quay bắt được.
Đặt ảnh của bốn người ở cạnh nhau thì chẳng phải đây chính là ký túc thần tiên hay sao! Có rất nhiều cư dân mạng hú hét, tại sao cái người đẹp nhất này là không tham gia thi đấu chớ!
【Này em gì ơi, em debut ngay bây giờ đi mà! Trời cho một gương mặt như vậy mà em nỡ lòng nào cứ giấu giếm vậy hả, có tình người không chứ?!】
【Cho hỏi trường học