*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta: Hạ Tử Yên
"Không sợ, ta tin tưởng tỷ tỷ" Ánh mắt Âu Dương Thăng chớp chớp, vẻ mặt kiên định.
"Được rồi, nhanh nghỉ ngơi đi, chờ thương thế của ngươi tốt lên rồi hãy nói, chuyện này không gấp được, l^q"đ hơn nữa còn phải thu xếp thật tốt một chút." Thương Lung Tình hài lòng gật gật đầu, lạnh nhạt nhẹ nhàng nói.
"Được, tỷ tỷ, vậy ta ngủ một lát trước! Chuyện tỷ đồng ý với ta, không cho đổi ý nha." Vẻ mặt Âu Dương Thăng hưng phấn nhìn Thương Lung Tình, trong mắt thoáng qua một tia chờ mong.
"Ừ, yên tâm đi." Thương Lung Tình nhìn hắn rồi hiểu ý gật đầu một cái, trong lòng lại có chút đau lòng, hắn mới bây lớn chứ? Lại phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy, rõ ràng là độ tuổi nên ngây thơ hoạt bát đáng yêu, bây giờ lại trở nên thâm trầm chững chạc như vậy, nơi nơi tính toán...
Thương Lung Tình mới vừa đi ra khỏi phòng của Âu Dương Thăng, lập tức bị Đông Phương Dịch Hàn chặn ngang ôm lấy, chỉ thấy vẻ mặt của hắn không vui: "Lung Nhi, không phải bảo nàng ở trong phòng nghỉ ngơi sao? Sao nàng lại chạy đến chỗ này."
"À, không có việc gì chỉ là ra ngoài đi dạo một chút thôi? Gấp gáp như vậy làm cái gì?" Thương Lung Tình mỉm cười nhìn Đông