"Đúng rồi, qua ít ngày nữa sinh nhật ta, nàng nhớ nhanh chóng chuẩn bị lễ vật cho ta ha." Đông Phương Dịch Hàn liếc Thương Lung Tình, đôi mắt chớp chớp, ý vị thâm trường nói một câu.
Thương Lung Tình vừa nghe, trợn tròn mắt, không còn gì để nói, hiện tại mới khi nào chứ, cách sinh nhật hắn còn quá sớm đi? Bây giờ đã chuẩn bị lễ vật, chẳng lẽ phải đợi cho mốc meo sao? Huống chi bọn họ cảm tình tốt lắm hả? Có cần thiết muốn nàng chuẩn bị lễ vật không? Lấy thân phận cùng địa vị của hắn, sẽ để ý phần tiểu lễ vật này sao? Mặc kệ hắn, trực tiếp lướt qua hắn, đi ra ngoài. . .
"Ái phi, khoan đã đi, đợi ta với." Đông Phương Dịch Hàn hiển nhiên không nghĩ tới thái độ Thương Lung Tình là như vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ, trong con ngươi lướt qua một tia kinh ngạc, lập tức lớn tiếng hô, đuổi theo.
"Ngươi không cảm thấy thực nhàm chán hả?" Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn đang đuổi theo, vẻ mặt hắc tuyến, nàng cũng không không phải cùng hắn đang chơi đuổi bắt, tức giận lên tiếng hỏi.
"A, làm sao có thể nhàm chán được? Ái phi muốn đi đây, ta liền cùng nàng đi." Đông Phương Dịch Hàn lại trở về khuôn mặt hi da tươi cười của hắn, cười khẽ mở miệng. Trong thần sắc lại nhìn không ra là thật hay giả. . .
"Ta nghĩ muốn đi vệ sinh, ngươi cũng đi theo?" Thương Lung Tình bực mình không nói gì, lướt qua hắn, đi không quay đầu lại, cố ý chậm rì rì quăng ra những lời kia.
"Ách, vừa vặn, ta cũng đang muốn đi." Đông Phương Dịch Hàn không chút nghĩ ngợi về những lời này, bước chân tự nhiên cũng không chậm theo sau Thương Lung Tình.
"Ngươi. . ." Thương Lung Tình không nghĩ tới Đông Phương Dịch Hàn lại vô sỉ như vậy. Ngay cả đi vệ sinh hắn cũng muốn đi theo, dở khóc dở cười, nhưng lại không biết lám sao với hắn.
"Hửm? Ái phi không đi nữa sao?" Trái lại Đông Phương Dịch Hàn vô cùng vô tội hỏi Thương Lung Tình, ánh mắt chớp chớp, còn nói: "Chẳng lẽ ái phi gạt ta ?"
"Lừa ngươi thì thế nào? Ta hiện tại không muốn đi, ngươi muốn thì đi đi." Thương Lung Tình cảm giác đỉnh đầu có một đám quạ đen bay qua, nhất thời lửa giận lên đầu, tức giận trả lời.
"Ai, ái phi, nàng thật sự có thành kiến gì với ta sao?" Đông Phương Dịch Hàn có chút bất đắc dĩ thở dài nói, không rõ vì sao Thương Lung Tình luôn luôn ác ngôn với hắn, hơn nữa
nói chuyện cũng chưa từng có giọng điệu hòa hảo. Trong lòng càng thấy kỳ quái, từ lần đầu khi gặp mặt nàng đến nay, giống như hắn cũng chưa làm qua chuyện gì thật có lỗi với nàng nha? Vì sao luôn không được một phần đối đãi tử tế chứ ?
"Không có, chỉ cần ngươi không chọc đến ta là là được?" Thương Lung Tình sửng sốt, không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy. Mặt không biểu cảm nhìn hắn trả lời, trong lòng cũng đồng dạng khó chịu, đến cùng là Tiêu Dao vương này đã xảy ra chuyện gì? Trước kia không nhớ rõ hắn sẽ đến nơi này trêu chọc nàng nha, vì sao trong khoảng thời gian gần đây cứ thấy hắn ở chỗ này dây dưa không rõ chứ?
"Nhưng là, nàng là vương phi của ta, ta không trêu chọc nàng thì trêu chọc ai chứ?" Đông Phương Dịch Hàn vừa nghe lời của nàng, có chút ngoài ý muốn, bất quá lập tức lại khôi phục bộ dáng cũ, có chút đáng thương hề hề nói, phảng phất như bị người khác vứt bỏ. . .
" Quý phủ ngươi mỹ nữ nhiều như mây, trêu đùa với các nàng còn chưa đủ sao?" Thương Lung Tình hừ lạnh ra tiếng, có chút khinh bỉ nam tử trước mắt này. Rõ ràng cơ thiếp một đống lớn, còn giả trang thuần khiết cái gì? Thực đáng đánh đòn. . .
"Một đám kia đều là dung chi tục phấn, làm sao so sánh được với nàng a?" Đông Phương Dịch Hàn cười hì hì nhìn Thương Lung Tình, miệng nói ra có chút khó hiểu, lời nói ra rất giống như thật tình, ánh mắt hướng nàng phóng điện.
"Ngươi. . . Vô lại. . . Nhanh cút chỗ khác. . ." Thương Lung Tình nhìn đến bộ dáng kia của hắn, vẻ mặt xám lại, lửa trong lòng không biết sao lại tăng lên vùn vụt, lạnh lùng nói. Yêu nghiệt nam tử này có thể nào vô sỉ hơn được nữa không ?
Thế nào Thương Lung Tình cũng không nghĩ ra, vì sao lúc nàng trở về khi rơi từ vách núi xuống, vương gia yêu nghiệt này liền thường thường đến quấy nhiễu nàng, đến cùng phạm lỗi chỗ nào chứ? Hơn nữa vì sao ở trong lòng nàng luôn lấy hắn so sánh với nam tử mang mặt nạ kia? Bọn họ cuối cùng là có quan hệ gì, chẳng lẽ. . .