Editor: Diep Thu Khinh
Đám người của Tiểu Triệu vừa nghe xong, lập tức ánh mắt sáng lên, nháy mắt trở nên vui sướng, vị vương phi này rốt cuộc chịu ra tay cứu Gia rồi. Tiểu Triệu hưng phấn nói: “ Về phần người có nội lực tốt nhất, cứ để cho ta đi? Còn mấy người các ngươi ra bên ngoài coi chừng....”
“ Nên nhớ, lát nữa cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng không cho phép vào đây quấy rầy, nếu không thần tiên cũng không cứu nổi hắn...” Thời điểm bọn người kia chuẩn bị ra ngoài, Thương Lung Tình cẩn thận dặn dò lần nữa, phải biết quá trình này ngàn vạn lần cũng không được có bất kỳ sai lầm nào, một khi phạm phải sai lầm, thì cổ trùng sẽ quay trở lại cơ thể, vĩnh viễn cũng không dẫn dụ ra được nữa.
“ Dạ, bọn thuộc hạ nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Bọn họ trăm miệng một lời, nói.
Thương Lung Tình gật đầu, nhìn sắc mặt của Đông Phương Dịch Hàn, bởi vì hút được máu mà trở nên bình thường, ánh mắt lại tiếp tục nhìn toàn thân của hắn, lạnh nhạt nói: “ Một chút nữa ngươi phải cố chịu đựng, không được dùng nội lực để nảy sinh đối kháng với Tiểu Triệu, nếu không sẽ rất khó cho việc dụ cổ trùng di chuyển ra khỏi cánh tay.”
“ Tốt, ta chịu đựng được.” Đông Phương Dịch Hàn gật đầu cam kết, cả người cũng trở nên uể oải.
“ Có thể dừng việc hút máu rồi, ngươi ngồi xuống đi.” Thương Lung Tình nhận thấy do có tác dụng của máu, nên cổ trùng trở nên tròn trịa, bắt đầu di chuyển chậm lại rồi, liền lấy cánh tay của nàng ra, vẩy một chút rồi cầm máu, lạnh nhạt nói.
“ Tiểu Triệu, ngươi có thể bắt đầu rồi, thời điểm không cho dừng, nhất định không được dừng.” Thương Lung Tình nét mặt mang theo sắc lạnh, nghiêm túc nói.
“ Dạ, thuộc hạ đã rõ.” Tiểu Triệu gật đầu đáp lời, bắt đầu tiến hành vận công để giúp Đông Phương Dịch Hàn.....
“ Tiểu Thần, bọn ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, đợi lát nữa khi cổ trùng di chuyển tới cổ tay, khi ta kêu bắt đầu, ngươi nhất định phải hạ đao, hơn nữa không được do dự, chờ tới khi máu trở thành màu đỏ mới thôi, sau đó thì cầm máu, hiểu chưa.” Thương Lung Tình quay đầu dặn dò Tiểu Thần với vẻ mặt nghiêm túc.
“ Vâng, đã rõ.” Dù sao Tiểu Thần cũng là người học y, Thương Lung Tình nói sơ qua hắn liền hiểu, vẻ mặt khẩn trương, gật đầu một cái rồi lên tiếng.
“ Được, vậy chúng ta bắt đầu.” Thương Lung Tình gật đầu, trên khuôn mặt lạnh lùng cũng xuất hiện vẻ khẩn trương không dễ nhận thấy.
“ Lung nhi, ta tin tưởng nàng, bắt đầu đi.” Tựa hồ Đông Phương Dịch Hàn cảm nhận được Thương Lung Tình đang run nhè nhẹ, liền dùng giọng điệu êm ái nói với nàng.
Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn, trong ánh mắt thể hiện sự kinh ngạc, người này nhạy cảm đến mức có thể nhận thấy hơi thở của nàng bất thường sao? Nhưng trên mặt vẫn không có biểu cảm gì: “ Tập trung tinh thần, không cần suy nghĩ bất kỳ điều gì, cũng không được nảy sinh nội lực chống đối với nội lực của Tiểu Triệu, bắt đầu đi.”
“ Được...” Đông Phương Dịch Hàn gật đầu, cười dịu dàng nhìn Thương Lung Tình.
Die~n Đa`n Le^ Qui Đo^n
Ước chừng qua hơn nửa canh giờ ( khoảng trên 1 tiếng), Đông Phương Dịch Hàn bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó chịu, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, trong nháy mắt màu da trở nên đỏ bừng, giống như nó được lấy ra ngoài sau khi đã ngâm trong nước nóng vậy, càng tạo nên vẻ mê hoặc khó cưỡng, mĩ miều, khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi....
“ Vương phi, tại sao Gia trở nên như vậy?” Tiểu Thần khẩn trương, nhìn Thương Lung Tình nói, vẻ mặt lo
âu nhìn Đông Phương Dịch Hàn, tay nắm chặt thành quyền, hắn hận đến nỗi không thể lập tức đem cổ trùng này chặt thành trăm mảnh.
“ Bình tĩnh một chút, thời cơ sắp đến rồi, ngươi phải nhìn kỹ một chút, nó chỉ xuất hiện trong phút chốc mà thôi, nếu ngươi xuống tay chậm, thì sẽ không còn kịp nữa.” Thương Lung Tình tỉnh táo phân tích, mặc dù tình huống của Đông Phương Dịch Hàn có phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng vẫn giữ lý trí, nhắc nhở Tiểu Thần.
“ Dạ, thuộc hạ biết.” Tiểu Thần xấu hổ nói, hình như hắn đã quá nóng vội rồi, may thay có vương phi ở đây, nàng rất bình tĩnh....
Lúc này Đông Phương Dịch Hàn chịu đựng khổ sở, miệng cắn răng nghiến lợi, tận lực sao cho không để âm thanh thể hiện sự khó chịu nào lọt ra ngoài. Sắc mặt càng ngày càng đỏ bừng, màu da thì vừa đỏ vừa đen, một lát lại hồng, chung quy không ngừng biến đổi. Có vẻ như cổ trùng trong thân thể đang di chuyển, nó giống như một chú cá nhỏ đang đùa giỡn, tới tới lui lui.
Tiểu Thần cố tập trung tinh thần, chăm chú nhìn cánh tay của Đông Phương Dịch Hàn, tận lực để cho bản thân tỉnh táo mà ứng phó. Trong lòng khẩn trương đến nỗi nghe được tiếng tim đập thình thịch, tựa như lúc này hắn đang đứng trước mặt Tâm Nghi cô nương vậy.
Thương Lung Tình sắc mặt lạnh nhạt, nhưng trong lòng cũng hết sức khẩn trương, lúc này là thời điểm mấu chốt, hành động lần này sẽ quyết định thành công hay thất bại.Bỗng nhiên, tựa hồ cổ trùng trong thân thể Đông Phương Dịch Hàn chịu phải kích thích gì, lập tức di chuyển nhanh đến cổ tay, Thương Lung Tình kích động nói: “ Bắt đầu động thủ.”
Tiểu Thần nghe vậy, nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Đông Phương Dịch Hàn, rạch xuống cổ tay một đường. Lập tức, một mùi máu đen tanh tưởi xông lên, nhỏ xuống trong chiếc chậu rửa mặt trong tay Thương Lung Tình. Máu chảy tựa như nước chảy, ào ào chảy thẳng xuống dưới, khiến người ta không khỏi rùng mình một cái, tộc độ máu chảy thật sự làm cho người ta kinh ngạc a...
Thương Lung Tình nhìn màu máu đã khôi phục lại bình thường, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đem chiếc chậu trong tay đặt qua một bên, lạnh nhạt nói: “ Có thể cầm máu và ngừng vận công rồi.”
“ Hô, thật là tốt, vương phi, tình hình của Gia thế nào rồi, đã giải được hoàn toàn cổ độc chưa?” Tiểu Triệu thở phào nhẹ nhõm, lấy tay lau trán đầy mồ hôi, mong chờ hỏi.
“ Tạm thời đã không sao, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng.” Thương Lung Tình nhìn sắc mặt Đông Phương Dịch Hàn, hiện tại tạm thời cổ độc trong cơ thể hắn đã được xử lý, đoán chừng Chung Tình mị độc còn lưu lại rất nhanh sẽ phát tác.
“ Vậy thì tốt rồi, vương phi, còn cổ trùng đâu? Nó nằm ở đâu vậy?” Tiểu Triệu tò mò nhìn Thương Lung Tình hỏi, sau đó quay chung quanh một vòng, cũng không thấy bóng dáng nó đâu, đến tột cùng nó trông như thế nào nhỉ?