Editor: Diep Thu Khinh
Sáng sớm hôm sau, từ phương Đông xa xôi, mặt trời đỏ rực chậm rãi leo lên bầu trời, những tia nắng đầu tiên xuyên qua, ráng ngũ sắc đầy trời, báo hiệu một ngày mới tốt lành.
Thương Lung Tình mở mắt ra, nhìn sắc trời bên ngoài đã sáng rồi, trong lòng vô cùng kinh ngạc, bởi đây là lần đầu tiên nàng ngủ nhiều như vậy, bởi vì điều đó nên đã bỏ lỡ thời gian luyện công buổi sáng mất rồi. Đang muốn đứng dậy, lại phát hiện hông của nàng bị Đông Phương Dịch Hàn ôm chặt, cả người nằm gọn trong lòng của hắn.
Hơi ngạc nhiên, lúc này nàng mới nhớ tới, hôm qua nàng đã giúp hắn giải mị độc, nên nắm bàn tay hắn lên, bắt mạch, chắc cổ độc trên người hắn đã được giải trừ hết rồi, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày để điều chỉnh thì chẳng bao lâu sau sẽ khôi phục như bình thường. Trong lòng không khỏi thở dài một hơi, nam nhân yêu nghiệt này che giấu thân phận của hắn lâu như vậy, bây giờ có nên tính sổ với hắn không đây?
Tay nàng nhẹ nhàng đẩy thân hình đang ngủ say của hắn ra, đang muốn lật người, lại phát hiện thân thể của mình giống như bị rời rạc, cả người vô lực, eo mỏi lưng đau, Thương Lung Tình đặc biệt im lặng, nàng không quên ngày hôm qua nàng bị người này giày vò cả đêm, đến gần canh tư mới ngủ, nên chẳng trách giấc ngủ lại nặng nề như vậy, vừa nằm xuống thì cảm giác trời đã sáng.
“ Lung nhi, tỉnh rồi, sao không chịu ngủ thêm một lát?” Đông Phương Dịch Hàn vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy Thương Lung Tình nằm trong ngực hắn với vẻ mặt âm trầm,rối rắm, lại còn nhìn chằm chằm nóc nhà đến ngẩn người. Hắn nở nụ cười yếu ớt, giọng nói có hơi khàn khàn, tà mị và quyến rũ nói.
Thương Lung Tình nghe vậy, khuôn mặt đen sì, người này đã chiếm được tiện nghi mà còn ra vẻ sao? Còn dám hỏi nàng như thế? Nàng thản nhiên nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: “ Tỉnh rồi, ngươi buông tay ra, ta muốn đứng dậy.”
“ Ách, Lung nhi, nàng đang tức giận sao?” Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, có hơi ngạc nhiên, trong lòng “ đăng” một tiếng, nguy rồi, nàng đang muốn tính sổ với hắn, lập tức bày ra vẻ mặt đáng thương, làm nũng, đôi mắt không quên tỏ ra vô tội mà nhìn nàng chớp chớp, nói.
Diễn # Đàn # Lê # Quí # Đôn
Vốn Thương Lung Tình có hơi tức giận, nhưng ngay khi nhìn thấy bộ dáng kia của hắn, nên trong khoảng thời gian ngắn, nàng không biết phải làm sao với hắn bây giờ? Vẻ mặt không đổi nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói: “ Buông ra, ta không muốn cùng giường chung gối với một tên lừa gạt....”
“ Lung nhi, nàng hãy nghe ta nói, thật sự ta không cố ý lừa gạt nàng, ngay từ khi bắt đầu đã không có, thật đó.” Lúc nhìn thấy thái độ lạnh lùng của nàng, Đông Phương Dịch Hàn cảm thấy kinh hoảng, ôm lấy nàng thật chặt, vội vàng giải thích.
“ Ngươi coi ta là Hầu Tử ( con khỉ) để đùa bỡn, đó không tính là lừa gạt sao? Vậy thế nào mới được xem là lừa gạt?” Thương Lung Tình không thèm nhìn hắn, lạnh nhạt nói. Thật ra trong lòng cũng không thật sự tức giận, dù sao cũng là chuyện riêng tư của hắn, huống chi không phải nàng cũng có bí mật mà gạt hắn đó sao? Chỉ là, khi nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của hắn, bỗng rất muốn chọc hắn thôi. Chính bản thân nàng cũng không hiểu rõ, rốt cuộc đó là loại tâm tư gì nữa.
“ Chuyện đó....Ta.... Lung nhi, thật sự ta không có ý định lừa dối nàng, chẳng qua không biết phải nói thế nào với nàng, nàng đừng giận ta nữa, được không? Ta đảm bảo, về sau sẽ không lừa gạt nàng bất cứ chuyện gì nữa....” Đông Phương Dịch Hàn tưởng Thương Lung Tình giận thật, nên giải thích mà lòng đang nóng như lửa đốt, vẻ mặt khẩn trương, ôm chặt nàng không buông.
“ Nếu không nhờ miếng ngọc bội kia và chuyện xảy ra lần này, ngươi định lừa dối ta đến khi nào?” Thương Lung Tình nghiêm mặt nhìn Đông Phương Dịch Hàn, có hơi tò mò nhìn hắn, hỏi.
“ Không, ta vốn muốn sau khi qua sinh nhật phụ thân của nàng, sẽ nói cho nàng biết, thế nhưng lại không biết mở miệng thế nào, càng không nghĩ đến về sau sẽ có chuyện gì phát sinh, Lung nhi, ta thật
sự không muốn gạt nàng, thân phận khác của ta trừ đám người của Tiểu Triệu biết ra, nàng là người đầu tiên biết đến.” Đông Phương Dịch Hàn không chút giấu giếm, giải thích, hắn hy vọng Thương Lung Tình có thể không truy cứu vấn đề rối rắm này nữa, có thể tha thứ tội giấu giếm của hắn, hắn thật sự bất đắc dĩ mà.
“ Ngươi không cảm thấy lời ngươi nói rất mâu thuẫn sao? Nếu đã nghĩ từ sau sự kiện đó sẽ nói cho ta biết, vậy sau đó lại dùng một thân phận khác để tới gần ta, thăm dò ta, đây không xem là lừa gạt sao?” Thương Lung Tình thản nhiên nói, trong nháy mắt sắc mặt càng trở nên lạnh lùng.
“ Ta... Cái đó... Chỉ là ta thấy nàng lấy miếng ngọc bội của Dịch Thủy Hàn nên có hơi ghen ghét mà thôi, cho nên mới muốn tiếp tục lừa gạt nàng thêm một chút, xem nàng có thích hắn hay không, còn thật sự ta cũng không nghĩ sẽ lừa gạt nàng thêm nữa.” Trên gò má vốn lạnh lùng của Đông Phương Dịch Hàn lộ ra vết đỏ hồng nhàn nhạt, có hơi mất tự nhiên nói.
Thương Lung Tình nghe vậy, trên trán xẹt qua mấy vạch đen, nam nhân yêu nghiệt này có phải quá ngây thơ rồi không? Rõ ràng hai thận phận đều là hắn, lại còn ăn dấm của chính mình? Còn muốn xác định rõ nàng thích thân phận nào của hắn nữa chứ? Không phải chuyện đó quá nhàm chán vậy sao?
Diễn # Đàn # Lê # Quí # Đôn
“ Ta thích thân phận nào thì có ảnh hưởng gì sao? Đều không phải là ngươi à? Tại sao ngươi không nói, cả hai người ta đều không thích, ta thích người khác thôi.” Thương Lung Tình không chút suy nghĩ, nói những lời đó ra ngoài, lời vừa ra khỏi miệng, bỗng nàng ngạc nhiên, nàng thế nhưng lại nói chuyện với hắn về đề tài nhàm chán này.
“ Không cho phép, ta không cho phép nàng thích người khác, tới một người ta liền giết một người, ai cũng đừng nghĩ được bước vào trong lòng nàng.” Đông Phương Dịch Hàn vừa nghe lời của nàng, lập tức trở nên bá đạo cường thế nói, trong con ngươi thoáng qua một tia khẩn trương cùng hốt hoảng.
“ Thật nhàm chán, ta không nói nhảm với ngươi nữa, mau buông tay, ta muốn đứng lên.” Thương Lung Tình quyết định không thảo luận với hắn về chủ đề nhàm chán này nữa, lấy tay đẩy hắn ra, tính rời đi.”
“ Ưm...” Đông Phương Dịch Hàn cảm thấy thất vọng đau khổ, trong lúc nóng nảy, không chút nghĩ ngợi liền hôn nàng, một tay giữ chặt hai tay của nàng, không cho nàng kháng cự, một tay giữ lấy đầu nàng.
Thương Lung Tình sững sờ, nàng không ngờ hắn bá đạo cưỡng hôn nàng như thế, thân thể muốn cử động lại không cử động được, trong lòng không khỏi tức giận, chỉ có thể bất đắc dĩ mà nhìn hắn, mặc cho hắn hôn. Vậy mà, không nghĩ rằng nàng cũng bị lạc trong nụ hôn đó, từ từ thân thể có phản ứng, cứ tự nhiên mà đáp lại hắn.
Đông Phương Dịch Hàn trong con ngươi thoáng qua tia mừng rỡ, nhìn đôi mắt trong suốt trước mắt, ánh mắt đờ đẫn quyến rũ, cái miệng nhỏ nhắn mê người, trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tuyệt diễm thoát tục, còn mang theo hương vị khờ khạo của một tiểu nữ nhân, đột nhiên hắn nuốt nước miếng một cái, yết hầu lên xuống, càng thêm nhiệt tình hôn nàng, bàn tay dần dần buông ra, từ từ di chuyển khắp người nàng.
Trong giây lát, cả căn phòng trở nên mập mờ, ấm áp vô hạn, cảnh xuân tràn ngập phòng, tất cả không gian như yên tĩnh trở lại....