Mè đã rang xong, hắn lấy xẻng xúc ra, dùng giấy bọc lại, nếu không sẽ bị ẩm, mè sẽ mất mùi thơm.
Còn ớt rang đến khi khô giòn, Yến Bạch Thu đổ ra thớt, dùng chài cán bột nghiền nát vì ở đây không có cối nghiền, lặp lại vài lần, tới khi biến thành bột phấn, Yến Bạch Thu lúc này mới thoả mãn.
Hiện tại là tìm đồ đụng gia vị, ở đây không có vật gì thích hợp để cất giữ gia vị, Yến Bạch Thu nghĩ tới ống trúc, mấy ống trúc để cùng một chỗ, đánh dấu trên đó để phân biệt.
Làm xong những việc này, hắn đem hành với rau thơm rửa rửa sạch, chuẩn bị cho ngày mai dùng.
Hiện tại hắn cần chuẩn bị một ít than củi.
Than củi trấn trên có, thế nhưng cần phải mua, trước kia thời tiết lạnh, trong nhà thường xuyên mua một ít, thế nhưng hiện tại mỗi một văn tiền đều phá lệ quý giá, Yến Bạch Thu nguyên bản còn muốn mua vài thứ, nhưng nghĩ lại, hắn có thể tiết kiệm bao nhiêu thì nên tiết kiệm bấy nhiêu.
Dùng tiền thì dễ, tiết kiệm tiền thì khó.
Nhà hắn giờ ở chỗ hẻo lánh, muốn tìm củi rất dễ. Yến Bạch Thu nói với Liễu Thanh Mai, muốn tìm chút củi, Liễu Thanh Mai lo lắng hắn gặp nguy hiểm, cũng đi theo cùng, cành cây khô, gỗ vụn rất nhiều, kiếm được không ít.
Yến Bạch Thu bắt đầu nhóm lửa, thuận tiện nấu chút nước, cấp muội muội cùng nương tắm rửa.
Củi đốt không sai biệt lắm, Yến Bạch Thu dùng kẹp gắp than gắp ra ngoài, bỏ vào trong hố hắn đã đào, rồi lấp lại.
Lấp xong, lửa cũng tắt, một tia khói thoát ra, làm người ho sặc sụa. Làm vài lần, chờ đốt đủ củi, nước cũng đủ cho muội muội cùng mẫu thân tắm, Yến Bạch Thu sẽ không đốt nữa, chờ đợt củi cuối cùng hoành thành.
Vùi lấp tốt than củi, hắn cũng không để ý tới nữa, vẫn là chờ xong cơm nước, Yến Bạch Thu mới đào ra, lúc này củi gỗ không còn nóng, đen thui, dùng chân đạp vài lần. Củi thì không tốt bằng than, nhưng không có than thì xài tạm cũng được.
“Cầu Cầu, ngươi ngày mai thực sự muốn đi trấn trên a?” Yến Bạch Sinh cũng biết chuyện nhi tử muốn đi làm sinh ý.
Đau lòng đến không được.
Trước đây đều là người khác nhìn sắc mặt hắn hành sự, kiêu ngạo ương ngạnh thành quen, nếu như thực sự đi mở quán, còn không bị người ta chê cười?
Yến Bạch Thu tâm ý đã quyết, thái độ rất kiên định nói: “Đúng vậy, cha, nương các ngươi đừng lo lắng, ta nếu như thực sự làm không được, ta sẽ nhanh chóng trở về nhà.”
Yến Bạch Sinh cũng minh bạch mình không thể khuyên bảo được, cùng Liễu Thanh Mai liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu.
Sáng sớm ngày thứ hai, trong nhà ấu một nồi cháo với rau dại, nhân lúc còn nóng ăn để lót bụng, cả người đều ấm áp.
Yến Bạch Thu nỗ lực dựa theo lời hệ thống căn dặn, bình thường năm bát giảm bớt còn bốn bát, ăn xong cũng không tham ăn nữa.
Mang theo một cái nồi nhỏ, một vài cái bình, một hồ lô nhỏ đựng dầu, còn có củi, củi đựng trong mộ bao bố cũ nát, cũng không nặng lắm.
Còn có dụng cụ mua hôm qua, cũng khá là nhiều.
“Cầu Cầu, để ta đưa ngươi đi đi.” Liễu Thanh Mai thực lo lắng, nhìn tay của nhi tử, phải mang những thứ này lên trấn trên , lòng chua xót đến nước mắt đều muốn rơi.
Nhi tử thực sự hiểu chuyện.
Biết kiếm tiền nuôi gia đình rồi.
Trước đây những vật dụng này, đừng nói cầm, chỉ nhìn chút thôi cũng không thích rồi.
Hơn nữa thôn trấn thượng còn có nhiều người quen như vậy…
“Không cần! Nương, các ngươi cứ yên tâm, ta nếu như có việc, sẽ lập tức trở về.” Yến Bạch Thu khiêng bao tải đựng than củi, mang theo dụng cụ đi trấn trên.
Trên đường đi gặp không ít người, người ta cũng chỉ nhìn, chờ hắn đi xa rồi mới nhỏ giọng bàn tán, nói cái gì, kia là nhi tử của địa chủ, còn vác bao lớn bao nhỏ trên lưng, không biết hắn đang định làm trò gì nữa.
Yến Bạch Thu tận lực không nghe, hắn buồn bực đi nhanh hơn, muốn tới trấn trên sớm một chút, có thể chiếm được vị trí tốt.
Vô luận như thế nào, hôm nay hắn đều phải làm thật tốt, tuyệt đối không để người quen tiếp tụcchế giễu nữa.
Đi khoảng nửa tiếng đồng hồ, rốt cục cũng tới trấn trên, lúc này có không ít người bày sạp, Yến Bạch Thu trong tay vừa mang theo nồi, với mấy cái bình, trên người treo thêm mấy cái hồ lô, thở hồng hộc, thoạt nhìn cực kỳ chật vật.
Yến Bạch Thu đầu tiên là đi chợ mua đậu hũ, mua của lão bản hôm qua hai mươi khối đậu hũ, bởi vì không đem thùng gỗ theo, Yến Bạch Thu cùng lão bản thương lượn một chút.
“Tacó thể mượn thùng nước của ngươi dùng không, ta sẽ trả lại cho ngươi, hôm nay vội quá nên quên mất.” Yến Bạch Thu cũng là vô cùng khẩn trương.
Lão bản cũng không còn cách nào, Yến Bạch Thu để lại mấy văn tiền ở lại, lúc này mới cho hắn mượn.
Mượn được thùng rồi, Yến Bạch Thu đem đậu hủ cắt thành từng miếng, đầu tiên là cắt làm bốn theo chiều ngang, sau đó dựng lên cắt thêm một đao nữa, như vậy, một khối đậu hũ có thể bán được bốn văn tiền.
Đậu hũ tốn một văn tiền, cùng mấy thứ lặt vặt là hai văn tiễn, Yến Bạch Thu ở trong lòng đánh giá, trừ đi chi phí làm gia vị nữa, mỗi một khối đậu hũ, có thể lời được một hai văn tiền.
Bởi vì đồ đạc rất nhiều, Yến Bạch Thu xin lão bản bán đậu hũ giúp đỡ, lão bản chưa từng thấy qua tên mập mạp nào mặt dày như thế, chỉ đành gọi một người tiểu đồng đi hỗ trợ.
Bởi vì chậm trễ không ít thời gian, trên đường đều bị chiếm hết vị trí, Yến Bạch Thu chỉ có thể bày hàng ở cuối đường tiểu đồng cũng đặt thùng gỗ xuống kế bên.
“Cảm tạ tiểu ca.” Cùng tiểu đồng nói tiếng cảm tạ, Yến Bạch Thu mà bắt đầu sắp xếp đồ đạc, rồi bắc nồi lên.
Cái nồi rất nhỏ, chỉ bằng một cái bát canh lớn, đây là lấy trong nhà mà dùng.
Sau khi chuẩn bị xong, Yến Bạch Thu ngồi