Lại lần một nữa trở lại trấn trên, đi vào ngõ nhỏ quanh co khúc khuỷu, nhìn thấy cửa lớn nhà tiểu ca bán thịt heo đang đóng.
Yến Bạch Thu trong lòng có chút thất vọng yên lặng mà ngồi xổm trước cửa nhà tiểu ca bán thịt, giờ này y hẳn là đã bán xong thịt heo, nếu hiện tại hắn ra chợ rau bên cạnh tiệm thịt thì khẳng định có thể tìm thấy người, chỉ là hắn vừa mới bị đánh, lại còn bị đoạt hết tiền, Yến Bạch Thu sợ hãi hắn vừa ra đến phố chính sẽ đụng phải đám người Thập tam gia kia.
Đợi một buổi sáng, tiểu ca bán thịt cuối cùng cũng trở lại, Yến Bạch Thu giờ phút này yếu ớt ngồi ở trước cửa của tiểu viện, tay cầm một cái chảo sắt, cả người vô cùng thê thảm, trông chẳng khác nào tới đòi nợ.
Vừa thấy tiểu ca giết heo trở về, Yến Bạch Thu lập tức từ trên mặt đất bò dậy, thẳng tắp đứng một bên.
Tư Trấn Khấu đã dọn xong hàng, cầm theo một bộ đồ nghề giết heo trở về, đi phía sau còn có một gã sai vặt, cũng xách theo một ít đồ lặt vặt, bên trái y là một thanh niên nho nhã, chính là tiên sinh phụ trách thu tiền cùng tính toán sổ sách, bọn họ vừa về tới liền thấy có một người đang đứng đợi trước cửa, xem vẻ mặt thì hẳn là đã đứng chờ rất lâu, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Gã đem tầm mắt từ trên người Yến Bạch Thu lại dịch sang người Tư Trấn Khấu, trong ánh mắt còn mang theo ý cười.
Xem ngươi đi, chỉ mất có một khối thịt heo liền đem tiểu mập mạp lừa tới tay, người ta còn tới cửa tới tìm ngươi.
Tư Trấn Khấu nhàn nhạt liếc mắt một cái, bình tĩnh mà bơ gã.
Gã sai vặt chạy đi mở cửa, đem cửa lớn mở ra.
Tư Trấn Khấu tiến lên, nhìn kỹ mặt Yến Bạch Thu, phát hiện tiểu mập mạp đã rửa mặt sạch sẽ, trên người không còn tro bụi cùng vết máu, trông có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“Người tới mua thịt heo sao? Nhưng mà, hôm nay thịt heo đều bán đã hết rồi, chỉ còn một ít huyết heo thôi……” Tư Trấn Khấu vừa mới nói xong, liền nghe thấy thủ quỹ tiên sinh nhà hắn phụt cười một tiếng.
Tư Trấn Khấu có chút không rõ nguyên do, hôm nay tiểu tử này đúng là không thể hiểu được.
Yến Bạch Thu lắc đầu, cảm thấy tiểu ca giết heo thật sự rất nhiệt tình, tiến lên nói ra mục đích của mình: “Tôi là tới mua một ít huyết heo, chính là loại vừa mới vừa giết xong ấy, cái loại tươi mới nhất, vẫn còn ở dạng lỏng, không phải huyết đã đông lại.”
Tư Trấn Khấu đi vào trong viện, Yến Bạch Thu cũng đi theo sau.
“Thứ này bây giờ tạm thời không có, nếu ngươi muốn thì sáng sớm ngày mai sẽ có, nhưng mà loại máu tươi mới thế này mùi sẽ rất nồng, ngươi muốn mua để làm gì?” Buông cái túi trên vai, Tư Trấn Khấu tùy ý hỏi, vừa quay đầu lại, liền thấy tiểu mập mạp phía sau lưng mình đang hồng hồng hai mắt.
Tư Trấn Khấu có chút không biết phải làm sao, nhìn xung quanh một chút, thấy trưởng sự tiên sinh đang ở một bên cười trộm, còn gã sai vặt không thấy bóng dáng, chắc hẳn là đã đi ra sau bếp nấu cơm rồi.
“Ngươi, ngươi khóc cái gì?” Tư Trấn Khấu có chút khó hiểu.
Yến Bạch Thu nỗ lực hít cái mũi, xoa xoa đôi mắt, đến khi nước mắt không còn chảy ra nữa, hắn thật ra cũng không muốn khóc, nhưng tưởng tượng đến ngày mai mình vẫn sẽ tiếp tục bị đánh, có khả năng tiền kiếm được lại lần nữa bị cướp mất nên đôi mắt không khỏi lên men.
“Tôi, tôi không có khóc.” Yến Bạch Thu lúng túng biện giải “Tôi chỉ là bị hạt cát bay vào mắt mà thôi, căn bản tôi không có khóc. Tôi chỉ là thấy mắt hơi đau, thật đấy, tôi chính là tới mua một ít huyết heo, để ngày mai dùng, sáng mai ngài nhớ chừa lại cho tôi một chút.”
Lời giải thích này quá ngu ngốc, Tư Trấn Khấu có trực giác rằng tiểu mập mạp này chắc chắn đang nói dối, hơn nữa sự tình có tám chín phần là có quan hệ cùng chuyện xảy ra hôm nay.
Tư Trấn Khấu tiếp tục truy hỏi: “Có phải hay không cùng sự việc hôm nay có quan hệ? Ngươi còn tính toán ở trong thị trấn bày quán sao?”
Yến Bạch Thu rầu rĩ không vui liếc nhìn Tư Trấn Khấu một cái, cảm thấy người này đang nói lời vô nghĩa.
“Tôi tất nhiên là còn muốn tiếp tục bày quán, trong nhà đã nghèo đến không có một xu dính túi, chuẩn bị đến miếng ăn cũng không có, tôi là con trai độc nhất trong nhà, đương nhiên là phải ra ngoài kiếm thêm chút tiền phụ giúp trong nhà rồi…… Nhưng mà huyết heo, ngài cứ biết nó đối với tôi có ích là được, cứ chuẩn bị đi.” Yến Bạch Thu thật ra rất muốn đem việc này kể cho vị tiểu ca nhiệt tình ngay trước mắt, nhưng nghĩ lại, đối phương sáng nay đã giúp hắn đuổi đi đám khất cái đã là tận tâm tận lực rồi, bây giờ mà hắn lại muốn đi nhờ vả người ta, thì có vẻ mình là người dụng tâm hiểm ác.
Tư Trấn Khấu đã đoán được hết thảy kế hoạch của hắn, y rất không tán thành hành động này của tiểu mập mạp, như vậy tuy rằng có sẽ tác dụng nhất định là làm cho đối phương kinh sợ, nhưng cái loại phương pháp đả thương địch một ngàn cũng tự tổn hại mình tám trăm này cực kỳ mạo hiểm, lại chỉ có thể sử dụng một, hai lần, còn nếu số lần nhiều, khẳng định không thể thực hiện được, hơn nữa một khi đối phương phát hiện ra, hậu quả lại càng thêm nghiêm trọng.
Chính vì vậy ngay lập tức, Tư Trấn Khấu liền kiến nghị: “Quầy hàng nhỏ kia của ngươi tốt nhất là không nên tiếp tục bán nữa, đám người kia chính là đỉa hút máu, sẽ dính lấy ngươi không bỏ, kiếm mấy đồng tiền này mất nhiều hơn được.” Đám côn đồ kia ra tay đả thương người, nếu làm chết người nhiều nhất cũng chỉ là bồi thường chút ngân lượng thôi, người chịu thiệt vẫn là dân chúng.
Yến Bạch Thu hoàn toàn phát ngốc, ánh mắt dại ra nhìn về phía Tư Trấn Khấu, đầu óc cứng đờ, trong thoáng chốc không thể tiếp thu cái hiện thực tàn khốc này.
“Ngươi có thể đi làm việc khác……”
Yến Bạch Thu đôi mắt ngơ ngác, trong miệng lẩm bẩm nói thầm: “Nhưng mà tôi không thể đi làm việc khác, thân thể tôi quá béo, nếu tôi muốn đi làm việc khác, người khác cũng không nhận tôi, tôi cũng chỉ biết làm một ít đồ ăn.”
Nói tới đây, Yến Bạch Thu cũng cảm thấy chán ghét chính mình.
Tư Trấn Khấu cũng cảm thấy phiền toái, chuyện của tiểu mập mạp y có biết một ít, trước kia ở trong thị trấn,hắn còn được xem là một người tương đối nổi danh, nhắc đến tên hắn ai cũng nói một câu "ham ăn lười làm".
Nếu hắn muốn tới trấn trên tìm việc làm, quả đúng là khó khăn, hơn nữa hắn còn là tiểu địa chủ, lại xảy ra chuyện, bị xa lánh không nói, sợ nhất là bị người ta chán ghét.
“…… Nếu không, ngươi thuê một cửa tiệm ở trên trấn, làm chút buôn bán nhỏ, như vậy đám côn đồ kia sẽ không thể tìm ngươi gây phiền toái nữa.” Có một cửa hàng chính quy ở huyện Thái Hòa, cửa hàng mặt tiền không giống những quầy hàng nhỏ trên phố bị xua đuổi, hay bị thu tiền bảo kê.
Yến Bạch Thu mặt đỏ bừng, bất đắc dĩ nói: “Tôi, tôi không có tiền……”
Đúng rồi, mới vừa rồi còn nghe tiểu mập mạp nói, trong nhà hắn nghèo đến không có gì ăn, Tư Trấn Khấu yên lặng phun ra một ngụm máu.
Yến Bạch Thu liếc nhìn tiểu ca giết heo một cái, lại tiếp tục dặn dò y: “Sáng mai ngài nhớ chừa một chút huyết heo cho tôi……”
Tư Trấn Khấu cảm thấy biện pháp này không thể thực hiện được.
“Không được, nếu ngươi làm như vậy vẫn sẽ bị đánh, mà mất nhiều hơn được. Tốt nhất vẫn là về nhà rồi tính, để kiếm tiền cũng không chỉ có một con đường này.”
Yến Bạch Thu cúi đầu, nhìn mũi chân: “…… Nhưng nếu không thể tiếp tục buôn bán, một văn tiền tôi cũng không kiếm được. Một đại nam nhân mà vẫn luôn ở nhà, chỉ biết ăn không uống không, ngài biết không? Mẹ cùng muội muội tôi, mỗi ngày đều tết dây đeo, thêu hoa, chính là để kiếm mấy văn tiền, bàn tay đều bị phá đến không còn hình dạng, cũng không dám nói với tôi. Cha tôi tuổi đã lớn như vậy, còn phải đi bán sức cho người ta, cũng không lấy được tiền công, ông vốn là một đại lão gia, bây giờ lại phải đi theo người ta xuống nước, chân bị vỏ trai cắt, cũng không dám hé răng, mất cả buổi sáng bận việc, vì có thể cầm về mấy con cá, tôi sao có thể an tâm mà tiếp tục ở nhà?” Nói xong, nước mắt lại rơi xuống, Yến Bạch Thu dứt khoát không thèm che dấu, trực tiếp ngồi xổm, khóc lên.
“Trong nhà đến cả ngô cũng chẳng có mà ăn, mỗi ngày chỉ có một ít rau dại, rồi uống cháo loãng, đến cả ngủ cũng chẳng có lấy một cái giường, cả nhà đều phải ngủ ở trên rơm rạ, trời đã chuẩn bị lạnh, trong nhà nhiều người như vậy, đến một bộ chăn đệm tử tế cũng không có, tôi có thể không ra ngoài kiếm tiền sao?” Yến Bạch Thu chua xót nói, xoa đôi mắt, cảm thấy thật mất mặt.
Tư Trấn Khấu yên lặng nghe xong, cảm thán một lúc lâu, tiến lên vỗ vỗ bả vai tiểu mập mạp, an ủi nói: “Đừng khóc, ta lại nghĩ biện pháp cho ngươi.”
Yến Bạch Thu khóe mi còn vương nước mắt, nghe xong lời của Tư Trấn Khấu, cả người đều ngây ngẩn.
“A?” Chắc là hắn nghe lầm, tai xuất hiện ảo giác. Yến Bạch Thu đáy lòng run rẩy, xong lại mở miệng hỏi, cảm thấy thật là ngượng ngùng.
Tư Trấn Khấu nhìn thấy cái bộ dạng ngu ngốc của hắn, vỗ vỗ bả vai Yến Bạch Thu “Không có gì, việc này cũng không phải là quá ghê gớm, ngày mai ở nơi này ngươi tới tìm ta sớm một chút là được, đám côn đồ kia ta sẽ giúp ngươi giải quyết.”
Lần này hắn không có nghe lầm, quả thật là tiểu