Thông tin truyện Tiểu Hà Sơn

Tiểu Hà Sơn

Tác giả:

Thể loại:

Hiện Đại

Lượt xem:

153

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 14725 lượt

REVIEW TRUYỆN TIỂU HÀ SƠN


Tác giả: Trường Vũ Trụ
Thể loại: Hiện đại, thực tế, nam quân nhân x nữ phiên dịch viên, thâm tình, có chút ngược, nữ truy, HE
Độ dài: 52 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Đỗ gia trai nhiều gái thiếu, nhìn qua nhìn lại trong nhà toàn là nam, cho nên đến tận lần thọ 60 tuổi thì ông nội Đỗ Kê Sơn mới được ẵm Đỗ Oản, thường gọi là Nhị Nha - cháu gái duy nhất của mình. Khổ nỗi, khi Nhị Nha còn nhỏ thì ba mẹ đều mất trong một trận lở đất.
Nhị Nha từ bé đã rất ham tiền, mặc dù bị mọi người chê cười không ít lần, cô vẫn cố chấp vì có mục đích riêng của mình. Chê cười là thế, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì đều là người nhà cả! Sau khi đón giao thừa, mọi người sẽ giả vờ quên bao lì xì trên bàn, đến khi cô gọi thì sẽ nói là cho cô hết! 
Còn Hồ Duy quê ở Cù thành, vốn là con của Hồ Tiểu Phong và Nhạc Tiểu Bằng. Sau đó mẹ anh ly hôn rồi cưới Đỗ Hi – bác ba của Nhị Nha. Nên anh cũng trở thành một thành viên của Đỗ gia, là anh họ không cùng huyết thống với cô. 
Đến Đỗ gia được 3 năm thì mẹ anh tự sát, anh liền gia nhập quân ngũ, 27 tuổi đã giữ chức vụ trung úy. 
***
Đôi khi, chỉ cần một cái liếc mắt đã nhớ mãi không quên và Hồ Duy chính là một người như vậy. 
Cũng không biết anh có tình cảm với Nhị Nha từ bao giờ. Chỉ biết rằng, cái Tết đầu tiên anh đến nhà, đã mỉm cười gấp bao lì xì thành hình con hạc rồi cho cô toàn bộ tiền lì xì của mình! Khi anh nhìn thấy cô và bạn trai cũ ở quán ăn trong tư thế mập mờ, lòng anh liền khó chịu dữ dội! Hay những lần anh về nhà nội, anh sẽ ngủ ở phòng của Nhị Nha, phòng có mùi hương của con gái khiến anh không nhịn được mà liên tưởng đến cô…
Thế nhưng, hai người thật sự tiến đến với nhau là vào thời gian Hồ Duy bị điều đến Cù thành – quê hương anh, cũng là nơi ba ruột anh ở. Là quân nhân, mệnh lệnh đưa ra phải phục tùng, Hồ Duy cũng không phải là ngoại lệ. 
Điều làm anh đắn đo là ba dượng Đỗ Hi mới phát bệnh tim, đang cận kề cái chết. Trùng hợp hơn khi ba ruột của anh lại là bác sĩ phẫu thuật chính cho ông ấy. Lúc đó, mọi người trong nhà, đều không chút nào tin tưởng anh và ba anh. Chỉ có Nhị Nha là người duy nhất quan tâm đứng ra bảo vệ anh. 
Trước giờ anh đi Cù thành, Nhị Nha khóc, cô ôm chặt anh, nói:
“Đừng đi…”

“ Anh thích em đúng không?”
Hồ Duy không trả lời mà thay vào đó là một cái hôn sâu, nụ hôn thay cho mọi lời nói lúc này.
***
Đến Cù thành, Hồ Duy gặp lại những người bạn cũ là Vệ Nhụy, Tiểu Xuân.
Anh đi không lâu thì Nhị Nha lại trải qua một lần nữa mất đi người thân. Từ lúc nhận tin đến lúc bà được hỏa táng, cô không khóc. Chỉ là sau đó, cô nức nở gọi Hồ Duy. Giá như mà anh bên cô lúc này, giá như mà anh cùng cô vượt qua…
Thế nên, Nhị Nha quyết định đi Cù thành tìm Hồ Duy. Người ta nói thế gian này rất nhỏ, đi đâu cũng sẽ gặp người quen! Vệ Nhụy tuyển Nhị Nha làm phiên dịch viên cho anh ta. Sau giờ làm còn chở cô đi quán bar uống rượu, Vệ Nhụy ngàn vạn lần không biết Nhị Nha trăm chén không say. Người khác đi bar thì mở nhạc quẩy, còn cô mở bài tập thể dục của học sinh :)
Đêm đó Vệ Nhuỵ đưa Nhị Nha về nhà, anh ta để cô trong xe, ghé gặp Hồ Duy bên đường. Nhị Nha thấy Hồ Duy liền tìm mọi cách mở khóa xe chạy vào lòng anh. Còn Hồ Duy khi thấy Nhị Nha từ xe của Vệ Nhụy bạn mình đi ra thì trao cho anh ta một ánh mắt: Cậu muốn chết à?! Nhốt người của ông đây trong xe là có ý gì?! :v 
***
Tình cảm của Hồ Duy và Nhị Nha rất dễ thương. Có lần cô kể lúc nhỏ bị bạn học hôn, Hồ Duy đột nhiên ý thức được chuyện lớn:
“Cậu ta hôn em ở đâu?”
Nhị Nha chỉ lên mặt.
“Ở đây”
“Hôn mấy lần?”
“Một lần.”
“Anh không nói đùa với em, em nghĩ kĩ rồi trả lời, rốt cuộc là mấy lần?”
***
Đoạn tình cảm của Hồ Duy và Nhị Nha là đoạn duyên phận éo le, nhưng dù gì cũng phải nói ra. Thế là lần về thăm ông nội, anh lấy khí thế mà nói:
“Ông nội, con có bạn gái.”
Đỗ Kê Sơn nghe thế mừng lắm! Vì đám cháu trai nhà này gả hết ra ngoài, chừa lại cục vàng Nhị Nha bên cạnh ông thì càng tốt!
“Cô bé đó gọi là gì? Trong nhà có mấy người?”
“Dạ tên Đỗ Oản.”
Đỗ Kê Sơn phun ra một ngụm trà, chẳng phải Đỗ Oản đó là Nhị Nha của ông sao?!  Hồ Duy liền bị đuổi ra khỏi phòng, ngủ cũng phải ngủ sô pha chứ không được vào phòng Nhị Nha như trước nữa!
Hôm sau, anh về lại Cù thành. Trước khi đi còn gõ cửa phòng ông nội:
“Con nói với ông chuyện đó…”
“Biến biến biến! Tai điếc rồi, không nghe gì hết!”
Đỗ Kê Sơn nhân lúc anh đi thì gọi Nhị Nha về. Lúc này, Nhị Nha ngây thơ không biết rằng khi cô về sẽ có một hội đồng xét xử ngồi chờ cô ở nhà.
Ông nội Đỗ tuy miệng nói thế nhưng ông cũng đồng ý chuyện của hai người. Kể ra cũng thương lắm, ông thấy Nhị Nha đi với Hồ Duy thì nói:
“Đỗ Oản, con không cần ông nội nữa à?”

“Chăm sóc tốt cho con bé, hai đứa đi Cù thành đi.”
“Con cam đoan!”
“Cam đoan cái rắm chứ con cam đoan…” 
***
Thế nhưng, ở bên nhau chưa được bao lâu, hai người lần nữa phải xa nhau. Hồ Duy lại bị điều đi cao nguyên Khách Thành, như vậy chẳng khác gì đi sung quân biên cương cả! Quân lệnh như núi, bốn chữ “phục tùng mệnh lệnh” đè trên vai, anh không cách nào từ chối!
Ngày anh nói với Nhị Nha, cả người cô run rẩy. Anh nói anh phải đóng quân ở đó có thể là một vài năm, cũng có thể là nửa đời còn lại…
Nhị Nha ôm chặt anh mà khóc, cô nói anh đừng quên cô.
Nhị Nha à, cả một đời Hồ Duy có lẽ sẽ chẳng thể quên được cô! Trong lòng anh, cô đã là vợ anh rồi.
Họ lập với nhau một lời hứa, nếu ai gặp người mình thích, thì đoạn tình duyên này, họ sẽ buông tay…
***
Trong ba năm, Nhị Nha gặp rất nhiều người và theo thói quen, cô hay so sánh người ta với anh… Đối với cô, chẳng ai thay thế được anh cả!
Trong chuyến đi của đài truyền hình, Nhị Nha vô tình gặp lại Hồ Duy.
Họ cất bước chạy về phía đối phương, Nhị Nha lao vào vòng tay của anh. Hồ Duy ôm người mà anh ngày đêm mong nhớ thật chặt…
“Giờ khắc này
Vạn vật nhỏ bé
Em là non sông…”
Tiểu hà sơn - non sông nhỏ, cô là non sông của Hồ Duy, là tất cả của anh, là người mà anh nguyện bảo vệ yêu thương suốt cả cuộc đời này.
***
“Tiểu hà sơn” không chỉ đơn thuần viết về chuyện tình của Hồ Duy và Nhị Nha mà còn về tình cảm gia đình thiêng liêng, cao đẹp. Có ông nội Đỗ yêu thương con cháu, kể cả đứa cháu trai không cùng huyết thống Hồ Duy, có anh của Nhị Nha  tình nguyện chịu vất vả để cô có thể vui vẻ thảnh thơi mỗi ngày,… Mỗi một nhân vật phụ trong truyện đều có một câu chuyện riêng của mình, không ai là dư thừa cả.
Nhị Nha cũng gặp tình địch của mình là chị Tiểu Xuân và sẽ không có tình cảnh đấu đá giữa nữ chính và nữ phụ đâu ạ! Mà chị Tiểu Xuân rất tốt, thậm chí còn chỉ Nhị Nha cách nâng kích cỡ vòng một nữa :v 
Truyện không hoàn toàn là ngọt sủng mà sẽ có những lúc thăng trầm chút sóng gió, đọc rất cảm động… Vậy nên, mình đề cử “Tiểu hà sơn” cho các bạn cùng đọc nhé!

 


Bình luận truyện