*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lại là một ngày thứ hai.
Lại là một hội nghị vào sáng sớm.
Lại là một “cảnh tượng lớn” gặp gỡ giữa tất cả biên tập văn học Cá Heo và truyện tranh Cá Heo.
Hôm nay Bộ Na Na đặc biệt thức sớm một tiếng để trang điểm, gội đầu, chăm sóc da, mỹ phẩm đã một năm không dùng cũng bị cô ấy lấy ra. Cô mặc một bộ váy mà mình thích nhất, trang điểm cho mình trở nên lóa mắt xinh đẹp, nét đẹp của cô như một con dao sắc, mà mục đích của cô chính là muốn đại sát tứ phương vào cuộc họp ngày hôm nay.
Chỉ tiếc cô trang điểm càng xinh đẹp, hấp dẫn đến âm thanh mời gọi của mấy con ruồi bọ cũng càng lớn hơn.
Đặng Diệu Hoa thừa dịp cô đi rót nước mà bám đuôi theo, ngăn cô ở trong phòng trà.
Đặng Diệu Hoa nói với người ngoài rằng mình cao 1m73, Bộ Na Na cao 1m65, mang đôi giày cao gót năm phân lại có thể nhìn thấy đỉnh đầu hắn không có một cọng tóc.
Thời tiết lạnh dần, vị phó chủ biên Đặng này không biết bắt chước phim thần tượng cổ lỗ sĩ nào, mà hắn mặc áo sơ mi phối với áo đan, nếu không phải trong tay hắn đang cầm ly nước in hình cô gái xinh đẹp ngực lớn, thì thật nhìn không ra cái sự tôn quý này của hắn có liên quan gì đến “thế giới 2D”.
Một tuần không gặp, xem ra hắn càng ngày càng low.
Đặng Diệu Hoa dựa sang, thần bí thăm dò: “Na Na à, hôm nay trang điểm xinh đẹp như vậy, tan ca định đi đùa giỡn với cô em nào à?”
Bộ Na Na liếc mắt nhìn hắn: “Phó chủ biên, sinh hoạt cá nhân sau khi tan việc của tôi không cần thiết nói với anh thì phải?”
“Ôi chào, đây là công nhận rồi à?” Đặng Diệu Hoa dùng một loại cảm thán đáng thương nói với cô, “Cô xem đi, cô đã 30 tuổi rồi, gái ế quá tuổi rồi đấy, trong nhà không thúc giục à? Anh Đặng biết cô say mê công việc, nhưng đàn bà con gái không phải cuối cùng sẽ kết hôn sinh con sao, mấy chuyện trong nghề nghiệp gì đó không cần quá liều mạng đâu.”
Bộ Na Na hết nhẫn nại, bắt đầu nhìn xung quanh tìm hung khí giết người.
Đặng Diệu Hoa hoàn toàn không biết đầu mình sắp rơi xuống đất, cứ nhiều lời nói: “Na Na, bây giờ tôi cho cô một cơ hội, để cô không cần trải qua lễ độc thân, sao hả?”
“...” Bộ Na Na gằn từng chữ, “Đặng Diệu Hoa, tôi cho anh một cơ hội, để anh biết tiết Thanh Minh là gì, thế nào hả?”
Lúc này Đặng Diệu Hoa mới chú ý tới Bộ Na Na đã sắp bùng nổ, cô nhìn hắn từ trên cao, mười ngón tay sơn màu đỏ giống như mười cây đao nhỏ sắc bén.
Một loại nguy hiểm khó nói nên lời dâng lên từ sống lưng người đàn ông, hắn héo teo cười: “Chuyện đó… tôi chỉ đùa một chút thôi.”
“Nhưng tôi không có đùa.”
“... Ha, ha, ha, cô gái như cô cũng thật hài hước.”
Bàn chân Đặng Diệu Hoa như được bôi dầu, nói chuồn là chuồn, Bộ Na Na nhìn bóng lưng hắn cười lạnh liên tục.
Ở trong cái nghề này, Bộ Na Na là cô gái quá lứa chưa kết hôn lại xinh đẹp, dù sao cũng sẽ bị người khác chê trách và quấy rối. Bô Na Na cũng đã từng nghĩ đến chuyện có nên báo lên quản lý nhân sự không, nhưng Đặng Diệu Hoa là phó chủ biên, vẫn có rắn rết tay chân, mà cô mới đến công ty bao lâu? Cô chính là một “tiểu binh”, “tiểu binh” cáo trạng “quan”, thật sự có thể cáo thắng sao?
Cô đã sớm không phải là cô gái trẻ tuổi mới ra đời, không tin trong nghề có chính nghĩa và ấm áp, cô chỉ tin vào năng lực của chính mình.
Điều cô phải làm, chính là mau chóng leo lên trên cao, leo đến nơi mà những thứ rác rưởi này chỉ có thể ngửa mặt nhìn cô, leo đến nơi mà cô chỉ giậm chân cũng có thể đá hết nhóm người đó đi. Khi cô ngồi tít trên cao ở đỉnh núi, như thế cô mới có thể trở thành chính nghĩa
mới, khi đó cô mới có thể bảo vệ “tiểu binh” dưới tay cô.
Nhưng con đường cheo leo này chắc chắn sẽ rất dài và gian nan, nhưng cô không sợ.
Mục tiêu ngắn hạn của cô rất rõ ràng, cô muốn thành phó chủ biên tổ ba, như vậy thì cô mới có thể ngang hàng với phó chủ biên tổ một, làm hắn kiêng dè.
Trong tay cầm cốc có mùi hương café tinh khiết và thơm bay ra, cô cúi đầu uống một hớp, tự mình nhấm nháp vị đắng trong đó, tự mình hưởng thụ vị ngọt sau đó.
Cô sải chân bước đi, giày cao gót bước qua hành lang, phát ra tiếng vang dội, làm không ít người chăm chú nhìn trao tặng linh hồn. Nhưng những người đó không thể nào tiến vào mắt cô, không thể nào ngăn cản bước đi của cô.
…
Trong phòng hội nghị, không khí có chút cứng ngắc.
Cà Ca và Dưa Gia ngồi ngay ngắn ở chính vị, các tiểu biên tập cấp dưới mang theo PPT mà mình vất vả làm xong, lần lượt lên bục thuyết trình tác phẩm của mình.
Chủ đề cuộc họp lần này vẫn như cũ, không tránh khỏi liên quan đến “hội thân cận che mặt” trong cuộc họp tuyển chọn đề tài hai tuần trước, tác giả “ghép đôi” thành công với họa sĩ truyện tranh chỉ vỏn vẹn có sáu cặp, mà hôm nay chính là kết quả nghiệm thu cuối cùng.
Có một số tác phẩm xem qua nội dung thì không tệ, nhưng không thích hợp đổi thành hình thức truyện tranh; hoặc tác giả và họa sĩ truyện tranh không hợp nhau, không đủ ăn ý, bắt không được tiết tấu và mạch lạc, nên thành phẩm nát nhừ… Loại tác phẩm này chắc chắn không thể thông qua.
Tính sơ qua, trong truyện tranh Cá Heo chia tác phẩm đăng nhiều kỳ thành năm bậc SS, S, A, B, C, độ phổ biến của từng bậc khác nhau, tài nguyên có thể điều động cũng khác nhau, nếu một tác phẩm được bầu thành bậc B hoặc C, phần lớn biên tập sẽ khuyên tác giả bỏ đi, mở một tác phẩm mới.
Đương nhiên, không phải không có tác phẩm từ thấp chuyển lên cao.
Năm năm trước, ban đầu “Bạo Liệt Thần Quyền” của Tri Bất Đạo Tiên Nhân chỉ có bậc B, mà tác giả thực thụ lại không qua được tác giả bên lề của Trục Mộng Đường, không có danh tiếng. Lúc đó tất cả mọi người đều khuyên ông buông bỏ, nhưng ông lại cắn chặt răng chết không đồng ý. Cà Ca có mắt biết nhìn người tài, ủng hộ ông đăng nhiều kỳ, mà kết quả cuối cùng lại ngoài dự kiến của mọi người, bộ tác phẩm dưới tình huống không được ai đề cử, nhưng nhân khí lại bùng nổ, liên tục bùng nổ! Bậc B, bậc A, bậc S, cứ như vậy vọt đến đỉnh bậc SS, trở thành một trong những IP có giá trị nhất trong tay truyện tranh Cá Heo. Sau khi tung ra bản hoạt hình “Bạo Liệt Thần Quyền”, giá trị của tác giả cũng tăng vùn vụt, phân chia hợp đồng cũng tăng thành cấp Kim Cương.
Nhưng truyện tranh internet phát triển nhiều năm như vậy, tác giả càng ngày càng nhiều, đề tài càng ngày càng mới mẻ độc đáo, không ai có thể đủ vỗ ngực cho rằng mình có thể làm lại thành công của Tri Bất Đạo Tiên Nhân.
Dù sao, không phải ai cũng có số mệnh làm nhân vật chính.
Vào cuộc họp chọn đề tài hôm nay, trong sáu tác phẩm ghép đôi thành công lần trước, một bộ chưa đạt được kết quả tốt, các tác phẩm còn lại một bộ C+, hai bộ B-, nhất định sẽ không có tương lai.
Người trước thiết bị chiếu lại đổi thành người khác.
Hai chân Cà Ca