Anh vội vã đứng dậy, cầm lấy tay cậu soi xét một hồi lâu, cậu bĩu môi chê bai nói:"Em đi chơi một lúc, sẽ ăn bên ngoài luôn...Anh...có muốn đi cùng không" Thật lòng cậu chỉ nói lấy lệ thôi, cậu cũng biết anh ta sẽ không đi.
Nếu có đi thật thì cũng tốt, tiền dĩ nhiên là anh ấy phải trả rồi, chỉ lời không lỗ nha.
Dật Tinh Vọng gật gù, trông bộ dạng này của cậu, anh vừa nhìn đã biết cậu đang mưu tính chuyện gì, lấy tay xoa đầu cậu mấy cái rồi nói
"Đợi một lúc, anh đi tắm với thay quần áo đã, đi cùng em.
Anh bao"
Cậu vốn không ngờ anh sẽ đồng ý, nhưng cậu lại càng thêm chú trọng nội dung vế sau hơn.
Dật Tinh Vọng cậu sẽ cố gắng tiêu tiền giúp anh hai nha, để nhiều tiền trong người quá nguy hiểm đấy.
Không chút đắn đo cậu liền gật đầu ngoan ngoãn đồng ý ngồi đợi.
Một lúc sau anh cũng đã xuống lầu, Dật Tinh Vọng vừa trông thấy liền có thể cảm thán một câu * quá soái luôn * nét đẹp của cậu và anh hai có lẽ được thừa hưởng từ ba mẹ rồi.
Cậu thấy anh cười, nụ cười cưng chiều ấy lọt vào mắt Dật Tinh Vọng không khác gì tu la địa ngục, trời quang có sấm.
Dật Tinh Vọng vội lắc đầu mấy cái xem mình có hoa mắt không, nhưng nhìn kiểu nào cũng đáng sợ như thế, chẳng lẽ anh ta định ám sát cậu à, bữa ăn cuối cùng trước lúc chết sao!!!
Dật Tinh Vọng xuýt nữa thòng tim luôn rồi, nhưng càng nghĩ càng thấy bất khả thi nên cậu trực tiếp gạt qua một bên luôn vậy, cùng lắm thì chết thôi, cũng đâu phải chưa từng chết bao giờ.
Cậu cùng anh thay giày rồi đi ra cổng, anh bảo cậu đợi để lấy xe nhưng bị cậu ngăn cản, cậu nói
"Đi dạo phố phải đi bộ, mang theo xe rất bất tiện, chúng ta gọi xe là được" Anh cũng đành đồng ý vì người tài xế duy nhất trong nhà bị anh cả mang đi rồi
Dật Tinh Vọng dẫn anh đến một phố đi bộ nhộn nhịp, có bán đủ thứ quần áo giày dép phụ kiện, bán cả các loại đồ ăn thức uống thơm