Duẫn Thành liên hệ đến bệnh viện để tìm thông tin của cậu bé mình gặp nhưng đốt tiền bao nhiêu cũng không moi được dù chỉ là biển số xe.
Ông hậm hực nghĩ *Trong cái thành phố này không ngờ lại có ngày ông không thể điều tra danh tính một người lạ, nhìn cậu bé tưởng chừng như không đặc biệt thế mà...*
Duẫn Thành luyến tiếc, ông còn định giới thiệu cậu ấy cho cô cháu gái nhà mình, hai đứa nhìn trông tuổi cũng vừa hay rất hợp, đáng tiếc...Duẫn Thành dựa lưng vào ghế, ông mệt mỏi đến không tưởng, tin nhắn màn hình điện thoại chợt sáng lên
"Tôi mang cô ta đi trước"
Người đàn ông trung niên vuốt mặt, ông nhắm mắt lại vờ như không thấy, ông cũng có lương tâm của con người, cũng sẽ không muốn Liên Bạch rơi vào tay quyền thếp, bị đọa đày.
Nhưng chung quy vẫn là do cô ta tự chuốc lấy, không tránh nổi kiếp số lầm than.
Ông báo với truyền thông về thông tin cô con gái nuôi Liên Bạch tạm thời ra nước ngoài định cư, muốn làm một buổi tiệc nhỏ để ông thông báo sự vắng mặt của cô nàng.
Tin truyền đi rất nhanh chóng và truyền đến tai Dật Tinh Vọng, cậu hơi hoài nghi vì cốt truyện đã đi lệch quá nhiều so với thực tế, không còn nằm trong tầm kiểm soát của bản thân.
Cậu lấy điện thoại gọi cho anh,đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.
Tiếng anh hơi khàn, trầm không giống mọi lần, nói qua lại mấy câu rồi cũng thôi.
Bên phía kia, Diệp Vong Lệnh xuýt chút bị phát hiện đang làm chuyện kì lạ trong nhà
Anh cùng Tư Trì bày một đống đồ vật trên bàn, trông chẳng rõ là thứ gì.
Xong lại dùng công cụ đó ép cung Liên Bạch nói ra xuất thân thật sự của mình, kể cả thế giới này và thế giới trước.
Lúc đầu còn ngoan cố, về sau vết cắt bị khoét sâu, máu không ngừng chảy cô ta mới lên tiếng
"Ngừng, làm ơn...Tôi nói..nói"
Tư Trì ngừng tay, không vẫy nước vào cô nữa
" Anh Diệp, cô ta chịu khai rồi, quả nhiên đúng là một linh hồn lưu lạc "
Diệp Vong Lệnh gật đầu, anh không nhanh không chậm nói
" Đưa cô ta về thế giới cũ "
" Nhưng mà linh hồn của thân xác này hình như đi đầu thai mất rồi anh ơi " Tư Trì hơi hướng người ra nhìn anh
" Ừm "
Liên Bạch lúc này lắc đầu nguầy nguậy, cô vừa mới được chuyển sinh, vừa mới được làm một tiểu thư giàu có, được làm nhân vật chính trong tiểu thuyết thế nào mà lại trở về như cũ.
Không được!!! Ở thế giới cũ cô vốn đã chết lâu rồi, có khi cơ thể lúc này cũng đã thối rửa hết sạch.
Liên Bạch hét toáng
"Không, tôi không muốn"
Diệp Vong Lệnh nheo mắt, lộ rõ sự khinh miệt
"Cô không có quyền quyết định, cô vốn là một linh hồn ngoại lai, vốn dĩ không có liên can gì đến thế giới này, cô đã làm xáo trộn trật tự vốn có của nó"
"Không được, tôi không cam..."
Tư Trì giơ đầu ngón trỏ để lên trán, một