Trong con ngươi xanh da trời lóe lên tinh quanh,
"Vợ, thân thể này hưởng dụng thoải mái không?"
"Tạm được."
Lục Hồng cố ý nói, nhưng đáy mắt không che giấu được ý cười.
"Nếu vợ không thỏa mãn, vậy làm 'một tướng công tốt' có phải nên lựa chọn một biện pháp tốt hơn?"
Cảnh Lang cười gian trá, cái đuôi cuộn thân người Lục Hồng lên đè ở dưới thân.
Lục Hồng không ảo não mà ngược lại mỉm cười, ngón tay vuốt ve gò má Cảnh Lang.
"Nga? Không biết 'tướng công' đây chuẩn bị làm gì?"
Thời khắc này trên người Lục Hồng tản mát một cỗ ma lực không thể tả được, vững vàng hấp dẫn Cảnh Lang, nơi bụng truyền tới cảm giác nóng ran, dục vọng kêu gào, khiến cô không đợi kịp muốn chiếm lĩnh cô gái trước mặt.
"Trước tiên, chúng ta có thể thử chơi không như mọi khi~"
Cảnh Lang ở bên tai cô thở ra một làn hơi nóng, cái đuôi cường tráng buông thả eo cô, ngược lại từ từ trượt vào trong quần ngủ.
Như cô đoán, nơi đó Lục Hồng sớm đã ướt thành một mảnh, đuôi nhọn nhẹ nhàng ma sát.
"Uhm!"
Thanh âm dễ nghe liền tràn ra khỏi miệng.
Nhưng mà, Lục Hồng cũng không thẹn thùng hay sợ hãi, trong mắt ngược lại lại lộ ra một tia mị ý.
"'Tướng công', chàng muốn làm phản hửm?"
Dưới vẻ mặt có chút kinh ngạc của Cảnh Lang, Lục Hồng điều chỉnh tư thế khác. Lục Hồng mặt không đỏ tim không đập nhanh choàng hai tay lên mông Cảnh Lang, ác ý nhẹ nhàng nhéo thịt trên mông cô một cái.
"Uôi!"
Cảnh Lang bị đau, đầu cúi thấp, miệng đúng lúc chặn lên chỗ rậm rạp của Lục Hồng.
"Ưhm."
Lục Hồng nhẹ hừ ra tiếng.
Cảnh Lang lập tức kinh hoảng ngẩng đầu lên, mặt đỏ như đít khỉ vậy, vốn có ý định tìm cách từ từ ấy ấy 'nương tử' thật tốt, lại bị tư thế hào phóng to gan lớn mật hôm nay của cổ làm cho ngốc lăng tại chỗ.
"Trò vặt 'tướng công' muốn chơi lẽ nào là trò này?"
Khóe miệng Lục Hồng cong lên, vẫn ung dung nhìn Cảnh Lang.
"Mấy thứ ngổn ngang này là ai đã dạy em vậy!"
Cảnh Lang kêu lên.
"Ai nha~ 'tướng công' thật là, vấn đề này trước kia chúng ta đã từng thảo luận qua trên giường rồi mà, em sống từ nhỏ đến lớn trong dạ mị..."
"A!"
Không đợi Lục Hồng nói xong, đầu lưỡi Cảnh Lang dẫn đầu thật nhanh hướng trung tâm khu rừng rậm chạy đến, Lục Hồng cả kinh hô lên.
Nhưng chỉ một lát Lục Hồng liền cúi đầu, ngón tay tiến vào phần trong bắp đùi Cảnh Lang, qua lại vuốt ve.
"Ô! ! !"
Thân người Cảnh Lang run lên, cái đuôi mất khống chế xém chút quét lên mặt Lục Hồng, ngưỡng cổ lên, nhắm mắt, thoải mái rên rỉ một tiếng.
Lục Hồng hài lòng trước phản ứng của cô, bỗng dùng ngón tay chọt chọt chỗ nọ đang khép chặt một cái.
"Ô! Vợ, đừng!"
Trên mặt Cảnh Lang lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Lục Hồng không nói gì, ngược lại tiếp tục một lòng một dạ chọt chọt chỗ nọ, giống như đang chơi đùa. Tiếng kêu Cảnh Lang cao hơn, nhưng vì đối phương là Lục Hồng, nên cô mới để mặc cô ấy làm bất kỳ chuyện gì với cô, cô dứt khoát cúi đầu dùng lưỡi liếm lên hai cánh hoa Lục Hồng, dùng hành động này để chặn lại thanh âm luôn tràn ra kia.
"A~"
Chỗ dưới hạ thể bị khiêu khích, Lục Hồng khẽ cau mày, nhịn xuống âm thanh dâm mỹ trực trào muốn thoát khỏi cửa miệng. Quay lại dùng ngón trỏ cùng ngón cái nhẹ nhàng vạch ra không gian giữa cỗ nếp nhăn.
"Ô!"
Có thể do cảm giác được quá trình thịt bị lôi kéo, không khí lành lạnh trong lành thậm chí thừa dịp ngay tại cửa miệng đang 'rộng mở', xông vào trong cơ thể cô, kích thích đến tường thịt bên trong.
"Hồng Hồng!"
Tiếng kêu cầu khẩn truyền tới, Cảnh Lang bất an uốn éo thân người. Khóe miệng Lục Hồng lộ ra nụ cười, nhìn chằm chằm cái đuôi nhung trắng to, há mồm liền ngậm vào đầu nhọn của đuôi.
"Ô! ! Hồng Hồng..."
Hai chi trước Cảnh Lang chống đỡ trên đầu giường, bỗng nâng người dậy.
"Hồng Hồng, em làm gì vậ..."
Con ngươi tràn đầy hơi nước trong nháy mắt quay lại, kinh ngạc xoe tròn.
Lục Hồng nhắm hai mắt, ngậm đầu nhọn đuôi, mút vào.
"Đừng, Hồng... bẩn."
Nhiệt độ trong cơ thể Cảnh Lang tăng đột ngột, một cổ hơi nóng thẳng tắp vọt lên đỉnh đầu, cả khuôn mặt cô nóng đến sắp bốc hơi.
Lục Hồng thả miệng, kéo ra một sợi chỉ bạc, ho khan hai tiếng,
"Nếu không có nhiều lông thế này thì tốt, Cảnh Lang có thể cạo nó đi không?"
Tay phải Lục Hồng chậm rãi xoa nắn cái đuôi cho cô, con ngươi đầy ắp dục vọng thẳng tắp nhìn chằm chằm cái đuôi Cảnh Lang.
"Ô ô ô! ! ! Hồng Hồng, không làm nữa được không?"
Trong bụng nhỏ nóng ran như lửa lan tràn đến thần kinh yếu ớt của Cảnh Lang, nhưng vào lúc này quyền chủ động đã nằm trong tay Lục Hồng, cô nhất thời có ý niệm rút lui. Còn nữa tưởng tượng cái đuôi của cô lông lá là thế vậy mà trụi lũi, là một bộ cảnh tượng biết bao buồn cười.
"Lang, cho em~"
Mắt thấy Cảnh Lang giơ cờ trắng xin hàng, Lục Hồng không tiếp tục trêu chọc, ngược lại ánh mắt thâm trầm nhìn người mà mình đang nằm bên dưới.
"Ô~!"
Cổ họng run rẩy, Cảnh Lang theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng. Hồng Hồng như vậy là chuẩn bị ép cô phát điên sao? Bây giờ cô chỉ muốn hung hăng yêu thương người phụ nữ đang nằm dưới thân mình.
Cảnh Lang lập tức không chần chờ, cúi đầu đưa ra đầu lưỡi thật dài đánh vòng xung quanh cánh hoa, khi thì nhẹ khi thì nặng đâm vào, chọc cho đóa hoa kiều diễm ướt át từng trận run rẩy.
Lục Hồng thoải mái khẽ rên thành tiếng, tay cầm đuôi nhọn Cảnh Lang chậm rãi xoa nắn, tìm được cửa vào tiểu động, đưa đầu lưỡi vào.
Vừa cảm thụ trong cơ thể đang được Lục Hồng nhiệt tình xâm chiếm, còn trong miệng đều là hương thơm trong cơ thể Lục Hồng, đầu lưỡi Cảnh Lang ra sức ra vào tiểu động của Lục Hồng, cửa hang không ngừng tràn ra dâm thủy tất cả đều bị cô nuốt vào.
Bỗng Cảnh Lang dùng sức ngậm lấy một mảnh cánh hoa, vững vàng duyện lấy.
"A!"
Một đợt điện lưu vọt đến xương sống Lục Hồng, từng trận cảm giác tê dại đi đôi với khoái cảm lấp đầy khiến cô ngẩng đầu lên, 'rên rỉ' thành tiếng thật dài.
"Vợ, em sắp ra rồi nhỉ~"
Cảnh Lang xấu xa nói.
"Chị..."
Lục Hồng nổi giận, khóe miệng cong lên, ngón trỏ cùng ngón giữa đồng thời khép lại đâm vào tiểu động sớm đã lũ lụt tràn lan.
"Ô! ! ! ! ! ! ! !"
Cảnh