bốn tiếng, trong căn phòng tối đen đột ngột đồng thời bắn ra bốn đốm sáng trắng, khiến đám người bùng nổ reo hò. Nhưng, lúc đốm sáng tụ lại trêи võ đài, toàn bộ tầm mắt đều tập trung về hướng đó. Cảnh Lang và Cảnh Ngọc cũng không ngoại lệ.
"Kính thưa toàn thể quan khách, đã đến thời khắc làm kϊƈɦ động lòng người nhất!"
Một gã đàn ông tóc ngắn mặc áo đuôi tôm màu đen, toàn thân tản ra hơi thở công tử quý tộc, tiếng nói cởi mở vang vọng. Bất ngờ nhìn lại, anh ta giống như mỹ thiếu niên bước ra từ manga vậy, liền mang tai nghe bên tai, làm tất cả đều yên lặng lắng nghe hắn nói.
"Theo thông lệ, tối nay sẽ có tiết mục đặc sắc tổ chức mỗi năm một lần, "Luân bàn đổ". Hôm nay trêи đài sẽ lại xuất hiện các vị anh hùng kỵ sĩ, dâng lên những màn trình diễn đặc sắc cho mọi người!"
Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay bạo khởi chấn động, dường như toàn thể đều rất mong đợi tiết mục này. Đôi mắt Cảnh Lang không hiểu quét về đám người chung quanh, Cảnh Ngọc làm động tác im lặng, tỏ ý cô hãy nghe tiếp.
"Tôi nghĩ mọi người đang rất mong đợi "Món hàng mỹ nhân" đợt này, mời xem bên này."
Theo động tác đưa tay lên của hắn, một hộp quà thắt nơ bướm lớn bằng vải tơ lụa từ trêи cao hạ huống, khiến toàn thể vang lên tiếng thán phục, dây thừng cột hai bên chiếc hộp được lặng lẽ thu hồi.
Cảnh Lang có thể nhìn thấy nét mặt tham lam trêи những gương mặt kia, đặc biệt nam giới. Trong lòng mơ hồ cảm thấy một trận bất an.
"Trong hộp là gì vậy?"
Cảnh Lang nhỏ giọng hỏi Cảnh Ngọc, dễ dàng đoán được cô em gái đang nhìn cái hộp quà không chớp mắt. Bất đắc dĩ thở dài, đôi mắt lại lần nữa trở lại trêи võ đài.
"Kỹ sĩ chiến thắng vẻ vang liền có thể đưa cô ấy đi, có được đêm đầu tiên của cổ!"
"Cái gì?!"
Cảnh Lang cực kỳ hoảng sợ nhìn người đàn ông trêи đài, còn những gã dưới đài thì nâng rượu, cao giọng phụ họa. Trong chiếc hộp là một người con gái ư?
"Theo quy định, bước đầu tiên là "cược tiền", thưa các vị quan khách, thời khắc trình diễn thực lực và tư thái ưu nhã của các vị đã đến! Ngay bây giờ buổi ra giá bắt đầu!"
"5 triệu!" (khoảng 16 tỷ rưỡi VND)
Một gã béo ú có vóc người như con heo nghênh ngang bước lên, mặt đầy khinh thường nhìn những người khác. Bởi vì trêи mặt đầy nét dữ tợn, trêи cổ lại thắt cái nơ màu đen nên trông hắn rất buồn cười. Một vài người âm thầm xì xầm bàn tán, hoàn toàn không xem hắn ra gì.
"Mập chết bầm, cút sang một bên! 10 triệu!" (khoảng 33 tỷ)
Một gã thân hình thon dài, có vẻ hơi gầy hắng giọng, hét lên.
"20 triệu!" (khoảng 66 tỷ)
Gã béo cũng không thua, hung hăng tiếp tục khí thế ra giá. Tình cảnh nhất thời trở nên náo nhiệt, mấy người kia cũng rối rít ra giá theo, trong đó cũng không thiếu phụ nữ?
"Cảnh Ngọc!"
Cảnh Lang kéo cổ tay cô, mặt đầy tức giận.
"Úi. Chị, chị là muốn ăn thịt em hả. Em chỉ đến xem náo nhiệt thôi mà."
Vội vàng phủi sạch lập trường của bản thân, Cảnh Ngọc lập tức giải thích.
"Em tốt nhất nên giải thích mọi chuyện rõ ràng cho chị, không được bỏ sót!"
Không cho Cảnh Ngọc vãn hồi đường sống, Cảnh Lang vội vàng nói.
"Người ra giá cao nhất mới giành được tư cách vào vòng hai!"
Hai tay Cảnh Ngọc ôm đầu, nhanh chóng nói một hơi.
"Thật quá đáng mà, làm vậy là coi rẻ phụ nữ!"
Quay đầu nhìn về chiếc hộp, nó vẫn vậy lơ lửng đợi ở đó, hoàn toàn khiến người ta không cách nào tưởng tượng được bên trong lại là một cô gái chưa từng trải sự đời.
Quá trình ra giá đang đến giai đoạn ác liệt, giá cao nhất đang là 60 triệu (khoảng 197 tỷ). Hai tay Cảnh Lang nắm chặt lại, do dự chốc lát, cuối cùng ngẩng đầu, đôi mắt xanh dương trầm lắng như nước vậy.
"80 triệu!" (khoảng 263 tỷ)
Trong nháy mắt toàn thể ánh mắt đều tập trung về phía cô.
"Chị, chị điên à!"
Cảnh Ngọc xém chút