Cao Thần tay đẩy hành lý của Nguỵ An Nhiên nhìn lại đống hành lý của Ngôn Án bên cạnh rồi hất cằm với Thời Khanh.
Thời Khanh cũng đưa mắt nhìn đống hành lý rồi tiện tay đẩy đi.
Xem như giúp Cao Thần một tay.
Hiện tại Thời Khanh vẫn chỉ là Thực tập sinh chuẩn bị debut của công ty Cao Thần nên vẫn chưa có nhiều fan hâm mộ, anh ra ngoài cũng vô cùng thoải mái.
"Chiều nay chú hẹn với trợ lý của mình hoãn lại lịch trình đi, ra ngoài ăn một bữa"
Cao Thần vừa đặt hành lý lên xe, vừa nhìn Thời Khanh nói chuyện.
Thời Khanh đưa mắt nhìn Ngôn Án đang ngồi trong xe rồi chần chừ chốc lát.
"Nhìn gì chứ? Sợ cô ấy à?"
Cao Thần cười cười cất giọng trêu đùa Thời Khanh.
"Sợ cái m* cậu.
Đi thì đi"
Thời Khanh đá vào chân Cao Thần một cái rồi đóng cốp xe lại.
"Án Án, lâu rồi không quay lại Hải Thiên, có thấy ở đây khác gì không?"
Nguỵ An Nhiên ôm ôm lấy tay Ngôn Án nhỏ giọng hỏi.
Ngôn Án đưa mắt ra ngoài nhìn cảnh vật đang di chuyển không ngừng chậm rãi chớp mắt.
"Khác, thay đổi rất nhiều"
Một lúc lâu sau, Ngôn Án mới phản hồi lại câu hỏi lúc nảy của Nguỵ An Nhiên.
"Cao Thần, phiền cậu đưa mình đến khu chung cư đường B"
Ngôn Án đưa mắt nhìn Thời Khanh đang tập trung lái xe rồi chần chừ sau đó lại nhờ vả Cao Thần ngồi ghế phụ.
Cao Thần đưa tay ra dấu ok nhưng không trả lời.
Đúng lúc đó Thời Khanh đưa mắt nhìn cô thông qua kính chiếu hậu, lại bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình.
Ngôn Án liền lúng túng dời mắt đi.
Nguỵ An Nhiên nhìn bầu không khí khó chịu như vậy thì thở dài một hơi.
Mỗi người bọn họ đều giữ cho mình một tâm tư riêng, khiến người xung quanh vô cùng căng thẳng.
Ở đường B của thành phố Hải Thiên chỉ có duy nhất một khu chung cư cao chót vót.
Ngôn Án nhìn toà chung cư này thì có chút sửng sốt.
Ba mẹ cô vậy mà lại mua nhà cho cô ở nơi này.
Ngôi nhà mà Thời Khanh từng dẫn cô đến vào dịp Tết cũng trùng hợp nằm ở đây.
Cô còn nhớ nhà anh nằm ở tầng 20, số 058....
"Cảm ơn, mình đi trước."
Ngôn Án xuống xe cúi đầu mỉm cười một cái rồi kéo hành lý đi thẳng lên nhà.
Thời Khanh châm thuốc bắt đầu hút, anh chưa lái xe mà chống khuỷ tay lên thành cửa kính cụp mắt nhìn bóng lưng Ngôn Án đang đi xa.
"Không ăn nữa.
Đưa tôi trở về công ty"
Thời Khanh bỗng nhiên mở cửa xuống xe, lôi Cao Thần đến ghế lái rồi tự mình ngồi vào ghế phụ ra lệnh.
Cao Thần bĩu môi nhìn Thời Khanh một cái rồi làm theo lời anh, nhanh chóng đạp ga lái xe đi.
Chẳng biết anh là ông chủ hay cậu ta là ông chủ nữa...
Ngôn Án vào thang máy liền bấm thẳng tầng 21.
Theo địa chỉ mà đi đến, số nhà 029.
Đồ đạc trong nhà đều đã được sắp xếp đầy đủ, vô cùng hiện đại.
Giống hệt như căn nhà số 058 tầng