Ngôn Án vui vẻ ôm mèo Bụng Bự vào trong.
"Khanh Khanh à, anh mau đi lấy thức ăn của Bụng Bự cho vào khay giúp em với"
Ngôn Án nghiêng đầu nhìn sang Thời Khanh nhỏ giọng yêu cầu.
Thời Khanh gãi gãi đầu lười biếng đi đến túi đồ lúc nảy Ngô Mẫn để lại lấy thức ăn mèo ra cho vào khay.
"Đáng yêu chết đi được.
Tao nhớ mày chết mất"
Ngôn Án ôm ôm mèo ú vào lòng, thật sự rất vui vẻ.
Năm đó, mỗi lần đến nhà Thời Khanh chơi, cô đều quấn quýt với Bụng Bự không rời.
Khoảng thời gian xa cách khá lâu, hiện tại gặp lại, chú mèo nhỏ vẫn quen thuộc với cô như lúc trước.
"Em thả nó xuống để nó tự lăn đến đây ăn"
Thời Khanh đưa mắt nhìn về phía chiếc mèo đang hưởng thụ cái ôm trong lòng Ngôn Án rồi cao giọng bảo.
"Khanh Khanh,anh hai anh đã lấy vợ rồi sao?"
Ngôn Án nghe lời thả mèo xuống rồi nhấc chân đi đến chổ Thời Khanh.
"Ừm, hai người bọn họ quen biết nhau thời Đại học đến tận bây giờ, vừa kết hôn hai năm trước"
Thời Khanh đứng dậy phủi phủi tay rồi gật đầu đáp.
"Vậy thì thật tốt rồi.
Anh hai của anh hay bận công việc ở công ty, giờ đây có chị ấy bên cạnh cũng san sẻ bớt một phần nào đó"
Ngôn Án gật gù trả lời.
"Em có áp lực công việc không? Nếu có thì chúng ta đi kết hôn liền đi"
Thời Khanh bỗng nhiên chuyển chủ đề, đánh một đòn tâm lý vào Ngôn Án.
"Gì...gì chứ?"
Ngôn Án đơ ra tại chổ khi nghe thấy câu hỏi của anh.
"Anh đùa thôi"
Thấy Ngôn Án phản ứng gay gắt với câu hỏi của mình, Thời Khanh có chút buồn cười đưa tay vò đầu cô.
"Ngày mai dậy sớm, cùng anh đến sân bay đón ba mẹ, nhé?"
Anh tựa lưng vào tường, quyết định nói về vấn đề cha mẹ của mình cho cô biết.
"Ngày mai cô chú về ạ?"
Ngôn Án ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Thời Khanh.
"Đừng căng thẳng, ba mẹ anh rất dễ tính"
Thời Khanh cụp mắt nhìn Ngôn Án.
"Em và anh ở chung như vậy.
Ba mẹ anh chắc sẽ có ấn tượng xấu về em.
Hay là em chuyển về lầu trên nhé"
Ngôn Án suy nghĩ một lúc rồi đưa ra ý kiến của mình.
"Không cần"
Thời Khanh nhanh chóng phản đối ý kiến của cô mà không cần suy nghĩ.
"Thôi vậy."
Ngôn Án nhún vai từ bỏ, một khi anh quyết định rồi cô cũng chẳng thay đổi anh được.
Tuy nhìn bề ngoài Thời Khanh như vậy nhưng con người anh lại rất gia trưởng, những vấn đề liên quan đến cô anh luôn đưa ra ý chắc như đinh đóng cột không dễ dàng thay đổi.
"Tối nay đến quán bar một chuyến nhé"
Thời Khanh đưa mắt nhìn Ngôn Án hỏi ý kiến.
"Vâng, để em gọi bảo bọn Nguỵ An Nhiên đến chơi cùng"
Ngôn Án gật đầu quay người đi lấy điện thoại.
Từ ngày hôm đó trở đi, Nguỵ An Nhiên luôn bận việc liên tục, cô cũng vậy nên chưa có thời gian liên lạc báo tin của mình và Thời Khanh cho cô.
"Án Án, mày biết tin gì chưa? Con m* nó tên Thời Khanh ch* má hắn lại có bạn gái rồi"
Điện thoại vừa nhấc máy, tiếng mắng của Nguỵ An Nhiên truyền đến tai Ngôn Án rõ mồn một.
"A?"
Ngôn Án hỏi ngược lại một câu.
"Cao Thần bảo với tao, hôm nay Thời Khanh thừa nhận cậu ta đã có bạn gái khác"
Nguỵ An Nhiên kiên nhẫn lặp lại lời lúc nảy.
"Ừm, tối nay đến quán bar của Thời