Tiểu Khả Ái Cắn Tôi

Chương 37


trước sau

Chương 37: Sinh nhật 18 tuổi
Edit: Hinh

Phó Nhất Ngôn đúng là lợi hại, Hứa Thanh Hoan cứ liên tục nhận được hàng chuyển phát nhanh:

Các loại bao tay khác màu.

Bịch giữ nhiệt chạy bằng điện, miếng dán giữ nhiệt, lót chuột tự làm nóng, bình giữ nhiệt.

Tất cả đều liên quan đến làm nóng.

Sau lúc ở khu trượt tuyết, rốt cuộc anh sợ cô lạnh bao nhiêu thế…

Cuối tuần ba Hứa được nghỉ ngơi, đúng lúc đụng phải Hứa Thanh Hoan vừa nhận điện thoại xuống lầu lấy đồ chuyển phát.

Ông đứng ở cửa dò xét quan sát Hứa Thanh Hoan, đợi đến khi cô đi ra từ thang máy thì uống nước ấm lơ đãng hỏi, ”Ngoan Ngoãn, gần đây con mua không ít đồ nhỉ?”

Hứa Thanh Hoan ôm cái thùng nhỏ chớp mắt nói: ”Trúng thưởng trên Weibo ạ.”

”Không trúng tẩu thuốc mới hả?”

”Có trúng.”

”Rồi thì?”

”Không cho ba đâu.” Hứa Thanh Hoan rất mang thù, đụng cánh tay ba cô trở về phòng mình, ”Lần trước tuyết rơi, ba đã ném con khóc còn gì.”

”…”

Ba Hứa nhanh chóng chạy đến phòng bếp gọt trái cây cho con gái, sau đó gõ cửa vào phòng, đưa cho cô, ”Ngoan Ngoãn, nghe ông nội con nói hình như chú nhỏ con đang yêu ai hả? Có thật không?”

Hứa Thanh Hoan ngồi xổm trên đất tháo hàng, ”Không biết nữa, nhưng con đoán chú nhỏ cách mạng chưa thành công.”

Ba Hứa luôn không yên lòng về thằng em trai này, đã trưởng thành rồi mà vẫn chưa lập gia đình, cả ngày toàn chơi bời lêu lổng.

Hứa Thanh Hoan vờ lơ đãng hỏi: ”Đúng rồi ba à, giao thừa chú Hai với Thanh Ca có đến nhà ông nội không?”

”Không biết.” Ba Hứa sợ Hứa Thanh Hoan bị dao cắt trúng, ngồi xuống giúp cô tháo, ”Hình như đêm giao thừa thím Hai của con có ca trực, có lẽ Thanh Ca và chú Hai con phải đến bệnh viện đón năm mới với thím Hai.”

”Vậy sinh nhật con thì sao, bọn họ có đến không ạ?”

”Cũng không chắc lắm, rốt cuộc con muốn nói cái gì?”

Hứa Thanh Hoan vỗ bả vai ba mình, ”Con có thể cùng đón sinh nhật với bạn học được không?”

”Không được.”

Ba Hứa rất nghiêm túc từ chối, ”Mẹ sinh ra con, con phải đón sinh nhật với mẹ mới đúng chứ. Một năm 364 ngày con ăn cơm bên ngoài cũng được, nhưng hôm sinh nhật thì phải ăn với mẹ, đã biết chưa?”

Hứa Thanh Hoan, ”Con biết rồi ba, lát nữa con sẽ xin lỗi mẹ.”

”Ngoan.”

Ba Hứa mở hàng ra, thấy là bao tay tản nhiệt, ”Ồ, cái này tốt nè, cho ba đi?”

Hứa Thanh Hoan cướp lấy, ”Không cho đâu, lần trước tuyết rơi, ba đã ném con khóc còn gì.”

”…”

Con gái đúng là khó dỗ.

Sau khi Hứa Thanh Hoan nhận được quà, sự giáo dục từ nhỏ nói rằng cô phải cảm ơn, liền mở Wechat lên cảm ơn Phó Nhất Ngôn, sau đó bất tri bất giác mà nói chuyện nửa ngày.

Đợi đến khi Hứa Thanh Hoan muộn màng nhận ra mình đã lọt vào bẫy của Phó Nhất Ngôn thì đã đến đêm 30 Tết.

Hứa Thanh Hoan không dùng acc của Tiểu Cẩm Lý xem livestream của Phó Nhất Ngôn, cô dùng acc phụ, có điều không biết tại sao Phó Nhất Ngôn lại nhận ra acc phụ cô dùng, không chút để ý hỏi trong phòng livestream, ”Tiểu Cẩm Lý vẫn chưa có kết quả give away à?”

”…”

Chỉ số thông minh của Phó Nhất Ngôn nghiền nát chú nhỏ của cô.

Hứa Thanh Hoan nhanh chóng lên Weibo, suy nghĩ với điện thoại hồi lâu, bấm vào trang của E thần dạo một vòng, lại nhấn vào trang của mình dạo một vòng, cuối cùng vẫn hết lòng tuân thủ lời hứa hẹn, chọn tự trúng thưởng.

Sau khi tự trúng thưởng xong, thì thêm vào một phần quà thủ công, tặng hai món quà.

Tự động trúng thưởng quà là cái đèn tròn, phần quà thủ công là khăn quàng cổ màu đen cho Phó Nhất Ngôn.

Hứa Thanh Hoan có hơi khinh thường đối với hành vi của mình, còn có chút ngại, nhưng vẫn cắn răng làm, tìm một lý do biện hộ — Phó Nhất Ngôn tặng cô quà, có qua có lại thôi.

Không lâu sau khi cô công bố danh sách trúng giải, E thần share bài viết kết quả trúng giải của cô, cũng tag Tiểu Cẩm Lý.

E thần: @Tiểu Cẩm Lý [Trái tim] [Thẹn thùng] [Vui vẻ] [Yêu cậu] [Hôn nhẹ].

”…”

Phía dưới nhanh chóng xuất hiện rất nhiều bình luận.

”Cẩm Lý với E thần quen nhau hả???”

”A a a E thần đây là công khai thổ lộ ư? Tôi đã nói hai người này có gian tình mà!!”

”Ha ha ha E thần ghi nhiều biểu cảm chưa kìa xswl.”

[*] Xswl: Tao cười tao đi vệ sinh =))))

”Không thể chứ, E thần lại meo với người khác, trái tim này hông chịu nổi đâu.”

”Hừm, tại sao E thần lại phải mặc mấy thứ như quần áo nhỉ?”

”Sao tôi lại cảm thấy đáng yêu quá chời dị, a a a E thần gặp Tiểu Cẩm Lý xong cứ như biến thành em trai ý.”

Hứa Thanh Hoan: ”…”

Phó Nhất Ngôn đúng là nhàn rôi.

Cô mở Wechat, gửi cho Phó Nhất Ngôn, ”╰_╯”

Phó Nhất Ngôn: ”UvU.”

Hứa Thanh Hoan: ”…”

Sau một lúc lâu, Phó Nhất Ngôn cười khẽ gửi tin nhắn thoại, ”Đầu tháng Ba năm mới, tớ đến tặng quà sinh nhật cho cậu.”

Tặng quà sinh nhật? Đến nhà cô?

Hứa Thanh Hoan bị dọa, bất chấp không nhắn chữ nữa, nhỏ giọng nói bằng tin nhắn thoại: ”Cậu đừng đến đây, ba mẹ tớ sẽ thấy mất!”

Hứa Thanh Hoan nói xong lại cảm giác có chỗ nào không đúng lắm, lại nói tiếp: ”Cậu muốn làm gì đấy, Phó Nhất Ngôn, cậu đừng có làm xằng làm bậy nhá.”

Lần này Phó Nhất Ngôn gửi đến tin nhắn thoại, Hứa Thanh Hoan đeo tai nghe điện thoại vào, dây điện thoại còn rối tung cả lên, cô nhấn vào nghe.

Hình như Phó Nhất Ngôn đang làm gì đó, anh đang thở dốc, ”Tiểu Thanh Hoan, nếu tớ không để ba mẹ cậu phát hiện, cậu có cho tớ qua đó không?”

”Sao cậu lại thích biện luận thế nhỉ.”

”Cậu có ở nhà không? Hay là đến nhà chú nhỏ?”

Tiếng thở dốc của Phó Nhất Ngôn vẫn rất nặng nề, Hứa Thanh Hoan nhỏ giọng hỏi: ”Cậu đang làm gì vậy?”

”Ba tớ uống hơi nhiều, đang đỡ ông ấy.”

”… Vậy, vậy cậu mau đỡ bác ấy đi, nhớ chú ý đừng để đau lưng.”

Phó Nhất Ngôn ”Hà” một tiếng, ”Hôm sinh nhật cậu, tặng khăn quàng cổ cho tớ, được không?”

Mỗi lần Hứa Thanh Hoan nghe anh hỏi ”Được không” thì đều vô thức mềm lòng, cứ như là đang dỗ cô.

Hứa Thanh Hoan nhỏ giọng nói: ”À.”

Phó Nhất Ngôn bật cười, ”À cái gì?”

Lổ tai Hứa Thanh Hoan tê dại, ”Không nói nữa, cúp đây.”

Phó Nhất Ngôn đồng ý, ”Được, hôm sinh nhật gặp.”

Đã hết Tết âm lịch, mùng Một, mùng Hai, đầu tháng Ba.

Cuối cùng cũng đến sinh nhật 18 tuổi của Hứa Thanh Hoan, chú nhỏ và ông bà nội đều đem quà đến, còn có nhóm anh chị họ rồi chị dâu anh rể cũng đến rất đông.

Cô gái nhỏ đến 18 tuổi, đã thành người lớn, tuy rằng không định tổ chức một buổi tiệc thật lớn cho cô, nhưng lần này cũng không nhỏ.

Vô cùng không hợp tình huống này chính là ba cô, ông mua cho cô một cái áo lông cao cổ màu trắng thêu con mèo nhỏ.

… Còn kêu Hứa Thanh Hoan mặc vào ngày sinh nhật.

Trong nhà nhiều người đều như thế, đều là dự sinh nhật của cô, cô rất vui vẻ, nhưng trong lòng cũng loáng thoáng có chút

chờ mong.

Hứa Thanh Hoan mặc áo lông cao cổ ba tặng mình, cầm điện thoại đi tới đi lui, phòng ngủ phòng khách rồi phòng bếp.

Hứa Nhàn Nguyệt híp mắt nhìn cô, ”Ngoan Ngoãn, sao cháu cứ cầm điện thoại mãi vậy, có chuyện à?”

”Cháu không sao ạ.”

Hứa Thanh Hoan đã sớm nghĩ xong lý do, ”Chỉ là bạn học và các bạn trên Weibo đều chúc cháu sinh nhật vui vẻ.”

Hứa Nhàn Nguyệt vừa định nghi ngờ cô, mẹ Hứa đã đem điện thoại đến, ”Ngoan Ngoãn, dì Khuyết chúc con sinh nhật vui vẻ nè, mau đến đây nói vài câu đi.”

Hứa Thanh Hoan: ”…”

Dì Khuyết — Mẹ của Kiều Kiều.

Có điều Hứa Thanh Hoan không còn kháng cự nữa, bởi vì tính hướng của Kiều Kiều, cô càng có loại cảm giác muốn thân cận với dì Khuyết hơn.

Hứa Thanh Hoan hiểu chuyện nhận điện thoại, ”Chúc mừng năm mới, dì Khuyết.”

Dì Khuyết cười dịu dàng, ”Năm mới vui vẻ nhé, Ngoan Ngoãn bảo bối à, sinh nhật vui vẻ nhé con.”

Hứa Thanh Hoan cũng cười hiện má lúm đồng tiền, ”Cảm ơn dì ạ.”

Đây là lần đầu tiên Hứa Thanh Hoan nói chuyện với mẹ Kiều Kiều, trừ chuyện giọng điệu của dì ấy rất dịu dàng, thì còn cảm thấy giọng của dì có hơi quen tai.

Hứa Thanh Hoan nghĩ dì và mẹ cô đều là cô giáo tiểu học, có lẽ là do lúc đối xử với học sinh đều dịu dàng như thế nên không nghĩ sâu hơn nữa.

Gần đây cô nói chuyện với Kiều Kiều khá nhiều, liền hỏi, ”Anh Kiều Kiều có nhà không ạ?”

”Nó à.” Dường như Khuyết Di muốn trách con trai lại chạy đi đâu nhưng vẫn nhịn xuống, cười nói, ”Nó đi ra ngoài chơi với bạn rồi, gần đây Ngoan Ngoãn nói chuyện với anh trai trên QQ phải không?”

”Dạ!” Hứa Thanh Hoan nói: ”Anh ấy rất thông minh!”

Khuyết Di rèn sắt khi còn nóng, ”Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, đợi hai đứa thi Đại học xong thì cùng nhau ăn một bữa cơm được không?”

Hứa Thanh Hoan nghĩ nếu Kiều Kiều thích con trai thì cô cũng không sợ gặp mặt anh ta, rất nghiêm túc đồng ý, ”Được ạ.”

Hứa Thanh Hoan trò chuyện với Khuyết Di, mẹ Hứa cũng nghe thấy, bà rất vui vẻ.

Sau khi mẹ Hứa đợi Hứa Thanh Hoan cúp điện thoại xong, thì tạm thời muốn thưởng cho cô, gọi ba Hứa đến, ”Lão Hứa, đi mua thêm một hộp đồ ăn vặt cho Ngoan Ngoãn đi.”

Ba Hứa đang cầm điện thoại chơi mạt chược, ”Mua một hộp á? Hộp nào đây? Tôi có biết con bé thích ăn gì đâu.”

Mẹ Hứa đã chuẩn bị đồ ăn gần xong, bèn xoa xoa tay nói: ”Để tôi đi chung với ông, lão Hứa, nhanh lên.”

Ba Hứa thấy vợ muốn đi ra ngoài mua liền vội vàng đuổi đến, tránh bị lải nhải.

Mẹ Hứa đứng ở cửa mang giày cao gót, lại hỏi Hứa Thanh Hoan, ”Ngoan Ngoãn, con muốn uống cocktail không? Mẹ mua cho con hai bình nhé?”

”Muốn!”

Hứa Thanh Hoan vui vẻ vô cùng, biết vậy đã nói chuyện QQ với Kiều Kiều sớm hơn rồi.

”Mẹ ơi con còn muốn ăn lạt điều nữa.”

”Được.”

Bình thường mẹ Hứa đều hạn chế cho Hứa Thanh Hoan ăn đồ ăn vặt, nhưng hôm nay cô muốn cái gì cũng được.

Mẹ Hứa kéo tay ba Hứa đi ra khỏi cửa, ”Chồng này, gần đây Ngoan Ngoãn nói chuyện với Kiều Kiều cũng không tồi nhỉ?”

Ba Hứa có hơi không vui, ”Lần trước bà ăn cơm với thằng bé rồi thấy nó lớn lên đẹp trai, có đúng không? Tôi không nỡ bỏ con gái, mới 18 tuổi mà, yêu đương cái gì.”

Mẹ Hứa, ”18 tuổi còn không cho yêu đương hả? Sau kỳ thi tuyển sinh Đại học, khoảng thời gian học Đại học là thời điểm tốt nhất để yêu đương đó, ông tiếc con gái cũng đúng, nhưng tôi thấy thằng nhóc kia không tệ, nhã nhặn lịch sự, đeo mắt kính, mặc áo sơ mi trắng, ông thử tưởng tượng xem nào, thằng bé đứng chung với Ngoan Ngoãn là có cảm giác trai tài gái sắc liền.”

Ba Hứa bĩu môi, ”Cái hôn ước này bà lập trước đó cũng không nói với tôi một tiếng nữa, tôi đúng là không nỡ xa con gái đấy, đợi khi tôi thấy Kiều Kiều, nhất định tôi phải làm khó cậu ta.”

Ba mẹ Hứa Thanh Hoan vừa thảo luận về Kiều Kiều và Ngoan Ngoãn vừa đi ra khỏi tiểu khu.

Hai người vừa bước ra khoảng hai bước, Ba Hứa liền cảm thấy phía sau hình như có người đi theo, dường như là từ lúc bọn họ đi ra khỏi tòa số một đã cảm thấy có người theo sau rồi.

Ba Hứa dừng lại, quay đầu.

Phía sau có một người thân cao mét tám, mặc áo lông màu đen, đội mũ đeo khẩu trang, vành mũ rất thấp, che khuất mắt.

Trên tay người đó còn cầm một cái hộp màu hồng nhạt.

Ba Hứa không thấy rõ gương mặt người này, nhưng lúc ông quay đầu lại nhìn, người nọ cực kỳ bình tĩnh tự nhiên, tiêu sái đi trước họ.

Ba Hứa kéo vợ sang bên cạnh, nhỏ giọng nói: ”Năm mới, đủ loại người, chúng ta cẩn thận một chút.”

Phó Nhất Ngôn bình tĩnh tự nhiên đi ra khỏi tiểu khu, sau khi quẹo vào một cửa hàng, anh tháo mũ xuống.

Ánh mắt ngẩn ra, vô cùng ngẩn ngơ.

Lúc nãy anh vừa định gửi tin nhắn cho Hứa Thanh Hoan thì nhìn thấy có hai người đi ra khỏi tòa nhà số một.

Một người là lần trước anh từng gặp lúc mẹ đi ăn cơm chung với đồng nghiệp — Mẹ của Ngoan Ngoãn.

Một người nữa là lần trước khi đợi Hứa Thanh Hoan, đã nói chuyện với anh rất lâu — Ba của Hứa Thanh Hoan.

Hai người rõ ràng là vợ chồng.

Anh đi theo cả một đường, nghe thấy bọn họ đang nói chuyện về Ngoan Ngoãn.

Đang nói chuyện về Kiều Kiều.

Còn nhắc đến hôn ước.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện