Tới gần cuối học kì một của năm nhất đầy rối loạn, cuối cùng Đinh Thiển cũng hoàn thành môn thi cuối cùng.
Ngày hôm sau, Đinh Thiển vốn đang lơ mơ ngủ thì lại bị một tiếng hét chói tai làm giật mình bật dậy.
Một phút sau, Đinh Thiển đang ngồi trên giường bị bắt ‘Thưởng thức’ các loại tư thế quay cuồng điên rồ của Tống Dao.
Đợi đến khi Tống Dao miễn cưỡng khôi phục lại trạng thái bình thường thì Đinh Thiển đã rửa mặt xong, bước ra khỏi toilet.
Cô đứng trước giường của Tống Dao, miễn cưỡng giữ chặt tay vịn giường nhìn Tống Dao đang cuộn người trong chăn.
“Mới sáng sớm mà cậu đã luyện thanh rồi hả? Bạn học Tống Tiểu Dao, hành vi này của cậu đã cấu thành tội ô nhiễm tiếng ồn đấy.”
“Cậu không biết đâu.”
Tống Dao đột nhiên xốc chăn lên, lộ ra khuôn mặt đỏ ửng bên dưới —-
“Cậu nhớ lúc vừa khai giảng bọn mình nói gì không? —- Tớ biết ngay mà, D thần của tớ nhất định sẽ nổi tiếng!!!”
“…”
Đinh Thiển ngẩn người, chớp mắt nhìn cô ấy rồi lập tức xoay người về giường, mở điện thoại đang đặt ở chế độ im lặng ra.
Có mấy chục tin nhắn chưa đọc.
Có của Kiều Nhiễm, của Vương Thao, của lớp, của hội sinh viên……..
Mà trọng tâm câu chuyện đều ở cùng một chỗ——
Cố Cảnh Sâm.
Không hiểu sao tim Đinh Thiển đập nhanh hơn.
Cô đặt tay lên ngực, sau đó mới quyết tâm mới mở diễn đàn của trường ra.
Quả nhiên đúng như cô đoán, gần một nửa số bài đăng đều có từ “Cố Cảnh Sâm” và “Diva”.
Nhờ vào diễn đàn, Đinh Thiển đã nhanh chóng nắm rõ được tất cả tin tức mình cần.
Sau khi xem xong, xác định nghĩa thị phi của hai chữ “Nổi tiếng” thì Đinh Thiển thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện Cố Cảnh Sâm nổi tiếng rất dễ hiểu —-
WANNA & BEST thâm nhập vào thị trường trong nước, bỏ ra chi phí lớn cho quảng cáo tuyên truyền, mà Cố Cảnh Sâm là nam chính của quảng cáo thu đông năm nay, nhờ dáng người và vẻ ngoài cực phẩm của anh khiến quảng cáo vừa tung ra đã được đón nhận nồng nhiệt.
Tuy không thể so sánh với các người mẫu, siêu sao nổi tiếng lâu năm nhưng tuyệt đối có thể tự xưng là một trong các hắc mã của giới giải trí hiện nay.
Huống hồ đây mới chỉ là lần quảng cáo tuyên truyền đầu tiên của WANNA & BEST ở thị trường trong nước thôi.
“Chậc, những ngày tháng tiếp theo của hai người không thể bình yên đâu.”
Không biết Tống Dao đến bên cạnh từ khi nào, cô nàng gục lên vai cô cười ha hả.
Đinh Thiển dừng động tác trong tay lại, quay đầu: “Người nổi tiếng là anh ấy, vì sao tớ lại không yên bình chứ?”
“Vì sao á?”
Tống Dao cười gian trá: “Bởi vì bây giờ cậu chính là Vợ của chủ tịch được cả hội sinh viên công nhận nhá!”
Đinh Thiển: “….”
“Là điều gì khiến các cậu có ảo giác như vậy hả?”
Lúc này, Tống Dao lại cười lạnh lùng: “Có lẽ là khi bị thồn cơm chó đầy thảm thiết trong cuộc họp toàn thể chăng.”
Đinh Thiển vừa định nói gì đó thì điện thoại trong tay vang lên tiếng chuông.
Tống Dao liếc mắt một cái rồi xoay người, oán thán:
“Xem đi, cẩu lương ship đến tận cửa luôn rồi, muốn từ chối cũng không được.”
“…”
Đinh Thiển dở khóc dở cười nhận điện thoại: “Đàn anh Cảnh Sâm.”
“Anh đang ở phía dưới ký túc xá của em.”
“…..Đàn anh, anh chắc chắn muốn đi thư viện hôm nay sao?”
“Sao thế? Em có việc đột xuất sao?”
“Đúng là có việc ạ.”
Đinh Thiển cười yếu ớt đến bên cạnh bàn, mở máy tính ra: “Nhưng người có việc chẳng phải là đàn anh sao?”
“Em nói chuyện quảng cáo của WANNA & BEST sao?”
“Vâng.”
Đinh Thiển dùng vai giữ điện thoại, mười ngón tay tung bay trên bàn phím.
Vài giây sau, cô nhìn kết quả được tìm kiếm, không nhịn được mà khẽ cười.
“Chậc…..
Đàn anh, chúc mừng nhé, anh đã lên hot search với WANNA & BEST rồi.”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười nhẹ, mang theo sự bất đắc dĩ.
“Nhưng bây giờ anh không muốn lên đầu đề với W&B, chỉ muốn cùng em thực hiện cuộc hẹn từ hôm qua thôi—– Không phải chúng ta đã hẹn sẽ đến thư viện tìm tài liệu sao?”
Đinh Thiển ngẩn người, chớp mắt: “Chẳng lẽ không phải bây giờ anh nên bận đến độ không thể phân thân?”
Cô nói xong, lại cầm điện thoại lướt xuống mấy tin nhắn chưa đọc trong điện thoại rồi mới nói tiếp.
“Em thấy anh Vương Thao hỏi em có liên lạc được với anh không.
Hình như gấp lắm?”
Cố Cảnh Sâm cười khẽ: “Có lúc nào anh ấy không gấp đâu?”
“…” Đinh Thiển thoáng nghĩ rồi cũng bật cười theo.
“Đúng vậy, hình như ngày nào anh Vương Thao cũng gấp gáp cả.”
“Vậy em cũng nên giống anh, không cần để ý anh ấy làm gì.
Anh chờ em ở dưới tầng.”
“Vâng…” Đinh Thiển nghĩ, cũng không khuyên anh nữa, “Em xuống bây giờ đây.”
***
Lúc Đinh Thiển xuống tầng, từ xa đã thấy Cố Cảnh Sâm đứng giữa một rừng nữ sinh, có vẻ mấy cô gái kia đang nói gì đó với anh.
Nhưng tất cả chờ mong đều chỉ đổi lại một cái lắc đầu của Cố Cảnh Sâm.
“Lại nữa rồi.”
Đinh Thiển nhỏ giọng cười: “Cố lạnh lùng.”
….
Anh cũng có người mình thích mà…
“….”
Bước chân của Đinh Thiển chợt khựng lại.
… Anh thích em – kiểu này…
“….”
Đinh Thiển lấy tay che mặt, trong lòng rối loạn: “Điên mất thôi.”
“Cái gì mà điên mất thôi?”
Một giọng nam vừa trầm thấp vừa sạch sẽ chợt vang lên.
“Á.”
Đinh Thiển giật mình lùi về sau một bước.
Cố Cảnh Sâm bị động tác của Đinh Thiển làm giật mình, vừa mới đưa tay đỡ cô thì phát hiện cô gái đã vững vàng nhảy bật tới bậc thang bên trên rồi.
Anh không khỏi bật cười, đôi môi mỏng hé mở mang theo chút trêu chọc.
“Phản ứng đỉnh nhỉ?”
Đinh Thiển không đổi sắc, vỗ ngực: “Anh quá khen rồi, cũng nhờ phúc đàn anh.”
“Vậy ban nãy em nghĩ cái gì mà tỏ ra chột dạ thế?”
Đinh Thiển: “….”
Đúng vậy đấy, cô chột dạ đấy.
Nhưng cô cũng không thể nói là từ khi anh nói anh thích kiểu như cô, ngày nào mấy câu kia cũng xuất hiện trong đầu cô ba lần được.
Đinh Thiển không trả lời, cô tránh ánh mắt của anh.
Cố Cảnh Sâm không nhận được đáp án mình muốn.
“Hóa ra là nghĩ đến anh sao?”
Giọng nói trầm ấm, âm sắc dễ nghe, không nghe ra nổi đây là đang đùa giỡn hay là nghiêm túc.
“….” Đinh Thiển lập tức bước xuống: “Tụi mình nên đến thư viện rồi.”
***
Theo chiến dịch quảng bá trong nước của WANNA & BEST, cái tên “Diva” ở trên mạng và trường học cũng dần trở nên nổi hơn.
Chẳng qua truyền thông đều bị ngăn ở ngoài trường, mà “Fans” mới trong trường truy đuổi lại không được đương sự đáp lại của đương sự nên cũng dần bình ổn lại.
Vậy nên sinh hoạt trong trường của Cố Cảnh Sâm cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn.
Ngoại trừ Vương Thao luôn không được Cố Cảnh Sâm đáp lại nên số lần Đinh Thiển bị quấy rầy ngày càng nhiều.
“Thật đó, em gái Tiểu Thiển à, chỉ em mới giúp được anh thôi…”
Đinh Thiển nhìn thời gian rồi vội vàng chạy tới giảng đường, còn Vương Thao trong điện thoại vẫn