Tú Ảnh hề hà nhận lấy con gấu, sau cùng trông thấy vẻ mặt Viên Dạ Trì đang tự cao thỏa mãn, đành chấp nhận rằng hắn tài giỏi vậy đi.
Sau cùng cả hai đi loanh quanh, ngắm nghía một vòng khu chợ.
Dừng lại ở tiệm đồ nướng đêm, ánh mắt Tú Ảnh sáng rực lên, giục:
- Nè, món này, món này rồi cái kia nữa, gọi thêm nhé?
Dạ Trì bên khóe môi giật giật, nhìn đống đồ Tú Ảnh chỉ, hỏi:
- Lúc mới đến đã ăn bao nhiêu, giờ em gọi thêm, bụng không đáy à?
Cô xéo xắt:
- Sao? Hay anh sợ tôi ăn hết mà anh không đủ trả? Chính anh lúc nãy kêu cứ ăn chơi thoải mái tiền anh trả, đừng thất lời
Viên Dạ Trì cười lớn, nói nhỏ:
- Tú Ảnh, tiền của tôi dư sức mua cả chợ đêm này cho em, điều tôi lo đêm rồi ăn nhiều lại đồ nướng như vậy thì không tốt
Sau cùng hắn quay ra nói với người bán đầy hào sảng:
- Nhưng không sao, em thích là được.
Lấy cho tôi những món này đi chủ quán
Tú Ảnh tay cầm mấy xiên thịt ăn ngon lành, cả hai nhâm nhi bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, của Viên Dạ Trì.
Rút máy lên, là bố hắn gọi đến, ông Viên.
Tú Ảnh liếc mắt thấy rồi tự động quay ra, giả vờ không biết, gọi ới chủ quán:
- Ông chủ à, xiên thịt này đúng đỉnh nha
Ánh mắt Viên Dạ Trì bỗng sắc lại, trông thấy vẻ ngoài của cô thì không nghi ngờ gì khác, hơi nghiêng người nghe điện, tiếng nói cũng nhỏ, Tú Ảnh một mặt thưởng thức đồ ăn một mặt lại nhớ lại bản thân cũng đang cần tìm phương thức liên lạc với ông bà Viên, bản thân vẫn luôn khao khát tìm gặp hai người họ, hỏi xem liệu họ có biết Viên Dạ Trì đang "trả thù" cho cái chết của Viên Dạ Khương lên cô hay không?
Sau cùng Viên Dạ Trì chở cô về khách sạn phòng hắn, cẩn thận căn dặn:
- Em vào vệ sịn cá nhân trước đi rồi ngủ
Tú Ảnh gật gù rồi đi vào, rửa ráy qua cho đỡ bụi bẩn vì nãy đi ngoài đường cũng tại Dạ Trì hắn phóng nhanh, da có lẽ sẽ bám bụi chút ít.
Xong xuôi, toan ra ngoài phòng khác bỗng nghe được cuộc hội thoại của Viên Dạ Trì và ông Viên
- Ba, mẹ định bay về hôm nào?
....
Viên Dạ Trì không bật loa ngoài, thành ra tiếng ông Viên cô hoàn toàn không nghe rõ.
Tú Ảnh căng tai lên, cố nghe những thông tin vụn vặt nhất
- Cuối tuần sau? Con rảnh
....
Tú Ảnh nhanh chóng rút máy ra xem lịch, cuối tuần sau? À ừ, ngày giỗ của Viên Dạ Khương, cũng chính là ngày giỗ của chị gái cô- Khuyết Thi.
Cô đứng đó trầm ngâm nghĩ ngợi, bỗng Dạ Trì bật cửa đi vào, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn xuống cô, hỏi:
- Nghe gì rồi?
Lòng Tú Ảnh nóng lên, hít lấy ngụm khí lấy bình tĩnh, giãn cơ mặt ra, đáp:
- Mới ra thôi, chưa nghe gì
Cô vờ hỏi thêm: