Tú Ảnh tắm rửa qua loa rồi lên trên giường nằm, rốt cuộc vẫn chưa tìm được cơ hội nói chuyện riêng với bà Viên.
Mà giờ nói ra có hoàn toàn ngăn chặn được việc này không? Viên Dạ Trì sẽ dừng lại, buông tha cô? Càng ngày càng khó vì hắn luôn xây dựng hình tượng tốt đẹp, đối xử hoàn hảo với cô trước mặt hai bên gia đình.
Còn Tú Ảnh cô không có bằng chứng gì, ngay cả ghi âm cũng bị hắn phát hiện từ trước, từ đó về sau mà không làm thế.
Nếu chỉ bằng lời nói suông liệu bà Viên có tin? Ngẫm nghĩ lại, rốt cuộc Tú Ảnh vẫn chưa tinh ranh bằng Viên Dạ Trì, ánh mắt hắn liếc qua đã nhìn rõ mọi vật, cử chỉ có thể dịu dàng nhưng thâm tâm hắn ra sao thực không biết.
Tú Ảnh trằn trọc nằm một hồi, máy điện thoại bỗng kêu lên, là Dạ Trì gọi tới.
Cô vật vờ bắt máy, hỏi:
- Muộn rồi, còn chuyện gì thế?
Dạ Trì mới tắm xong, hắn lau lau đầu, thân dưới còn quấn hờ khăn tắm, trên ngực lấm chấm vài giọt nước chưa khô, nói:
- Mẹ anh nói lời cảm ơn em thôi, mẹ nói lần này về được nói chuyện tâm sự nhiều điều với em rất thoải mái
Tú Ảnh bĩu môi, tự cao:
- Xì, tưởng chuyện gì, tôi biết bác dễ tính lại tốt bụng.
Chứ đâu như ai kia, làm rách tay người ta
Dạ Trì nhăn mày, đe dọa:
- Ảnh Ảnh, em dám kháy tôi à?
Cô châm chọc lại:
- Có gì không dám? Giờ tôi cũng đâu cạnh anh, anh không làm gì được
Viên Dạ Trì bỗng nảy ra ý tưởng, khuyên nhủ:
- Nhớ em quá, giờ tôi qua đón, em trèo cửa sổ xuống nhé?
Tú Ảnh nghệt mặt ra, dò hỏi:
- Anh ngu giả vờ hay thật? Đừng nói chuyện không thể, đồ điên
Nghe Tú Ảnh quở trách nhưng hắn không hề tức giận, ngược lại còn cười nắc nẻ trong máy.
Tiếng cười hắn vui vẻ như này có phải lần đầu cô nghe thấy không nhỉ? Trước đây chỉ thấy hắn cười nửa miệng, môi nhếch nhẹ lên chứ chưa bao giờ nghe tiếng cười thật sự của hắn, ngờ vực hỏi:
- Cười vui thế sao?
Sau cùng Dạ Trì mới ngưng, hắn trầm mặc:
- Vui chứ.
Thật sự thì...nhớ em quá, mấy ngày rồi không ôm em nằm ngủ, không trêu chọc em mỗi tối, lại còn không động chạm gì tôi mới bứt rứt chứ
Đây mới đúng bản chất hắn, vài câu tử tế rồi lại chốt hạ một cáu ngông cuồng.
Tú Ảnh bất giác đỏ mặt, bụng dưới nóng lên giật mình, đáp:
- Anh..tên biến thái này.
Thôi muộn rồi, mai tôi đi sớm nữa, tôi ngủ trước
Tú Ảnh đỏ mặt dập máy, nằm ngửa ra cố đẩy bao lời nói gạ gẫm của hắn ra khỏi đầu, mỗi lần hắn khơi gợi là một số hình ảnh cũ lại ùa về trong trí tưởng tượng của cô.
Tiếng điện thoại lại kêu lên, tin nhắn hắn gửi đến:
- Ngủ ngon
* Kèm một bức ảnh
- Mơ về tôi nhé
Tấm ảnh là hắn mới tắm xong, chụp ảnh trước gương, bên dưới bụng múi cơ lộ ra săn