Còn lạnh không?
Nam Quảng ủy khuất:" Không lạnh...."
Nam Bảo Y cười ngọt ngào.
Thấy quyền thần đại nhân cùng phụ thân mình chung đụng hoà hợp như thế, trong nội tâm nàng rất vui mừng!
Nàng ôn thanh nói:" Phụ thân, ngươi dùng bữa!"
Nam Quảng hít một hơi, xoắn xuýt nhìn một bàn đầy thức ăn.
Cũng không phải do đồ ăn không ngon, chỉ là hắn vừa mới dùng bữa ở tiền viện, hiện tại ăn không vào...
Tiêu Dịch ôn nhu đẩy móng heo hầm đậu nành tới trước mặt hắn," Biết tam thúc thích món này, Kiều Kiều cố ý phân phó nhà bếp nấu hai canh giờ, mềm mịn, tam thúc nhất định phải ăn hết mới được, nếu không sẽ khiến Kiều Kiều thương tâm."
Nói xong ông mười phần tri kỷ gắp cho hắn mấy cái móng heo.
Nam Quảng sờ lên bụng no căng tròn, rất muốn kêu" Cứu mạng".
Nhưng hắn không dám.
Hắn cố gắng gặm móng heo, gặm gặm liền khóc.
Nam Bảo Y hiếu kỳ," Phụ thân, ngươi sao thế? Là thức ăn không hợp khẩu vị? Ta thấy ngươi gặm móng heo rất cao hứng nha, cũng gặm năm, sau cái!"
" Ta thực sự quá cảm động...."Nam Quảng lệ rơi đầy mặt," Nhị ca ngươi, thật là hài tử tốt biết hiếu thuận trưởng bối!"
Dùng xong cơm tối, trăng đã lên giữa trời.
Nam Quảng không bước đi nổi, được gia đinh nhấc lên trở về tiền viện.
Nam Bảo Y uống hai chén rượu hoa quế, say khướt tựa ở đầu vai Tiêu Dịch, nhìn trăng tròn ngoài đình nghỉ mát.
Nàng dáng vẻ tươi cười thỏa mãn:" Nhị ca ca, Trung Thu năm nay, ta rất vui."
Tiêu Dịch cúi đầu, thấy trên môi nàng còn đọng lại giọt rượu óng ánh, đưa tay lau giúp nàng.(ahr)
Tiểu cô nương mỗi ngày đều dùng son môi chế từ hoa sen, cánh môi rất mềm mại.
Tuổi còn nhỏ đã rất thích chưng diện, từ đầu tới chân đều nuôi thành kiều nhộn tinh quý, thật sự là đóa hoa phú quý của nhân gian.
Thậm chí Tiêu Dịch còn cảm thấy, bàn tay hắn có vết chai sần sợ rằng sẽ làm rách môi nàng.
Hắn chậm rãi thu tay lại, ngắm nhìn giọt rượu trên ngón tay, nghiêng đầu khẽ liếm.
Gió đêm mang theo mùi hương thơm ngát, ánh trăng chọc lòng người.
Hắn đột nhiên cảm thấy uống cạn chum rượu hoa quế kia, cũng không thơm ngọt bằng giọt rượu trên môi Nam Kiều Kiều.
....
Sau tết Trung Thu, tiết trời bạch lộ giáng sương, thời tiết lạnh hơn.
Sáng sớm, đại thư phòng.
Nam Bảo Y trịnh trọng nói:" Nhị ca ca, mặc dù thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, nhưng ta vẫn nguyện ý kiên trì học tập.
Ta quyết định sau này sẽ ngủ lại ở đại thư phòng, ngày đêm cố gắng đọc sách.
Như vậy, nhị ca phải khen ngợi ta."
Tiêu Dịch mặt không đổi sắc liếc nhìn nàng.
Tiểu cô nương trong thư phòng đặt một cái giường ấm, trên giường bày biện một bàn nhỏ, thậm chí trên bàn còn có hoa quả bánh ngọt.
Nửa canh giờ, không thấy nàng lật đến trang sách thứ hai, ngược lại vỏ quýt lại nhiều nửa đĩa.
Chỗ nào là đến đọc sách, rõ ràng là đến nó hưởng phúc.
Hắn phê bình:" Bọc chăm đọc sách, lại là kiểu gì?"
" Là chăm mềm chủ động quấn lấy ta..." Nam Bảo Y cười tủm tỉm ôm chặt chăm thêu," Nhị ca ca, ngươi nói nếu như người có thể ngủ đông giống gấu thì tốt biết bao, đào cái hang, ấm áp ngủ cả một mùa đông, nghĩ thật là rất mỹ diệu."
Trong lúc nói chuyện Hà Diệp bưng môn cái lò sưởi tay nhỏ mạ vàng đem tới.
Nàng cười nói:" Nam nay không biết làm sao, mới qua Trung Thu không lâu, nhiệt độ lại lạnh như vậy.
Tiểu thư đọc sách vất vả, lão phu nhân phân phó, để nô tỳ đưa cho lò sưởi tay, ngài cần thận giữ ấm."
Nàng đem lò sưởi tay kín đáo đưa cho Nam Bảo Y," Nghe nói Nam Yên hôm qua bị bệnh, vì vậy tiểu thư càng phải coi chừng sức khỏe hơn mới được."
" Nam Yên bệnh?" Nam Bảo Y hiếu kỳ.(ahr)
" Đúng vậy! Nghe Hồng nhi nói, nàng ho khan dữ dội, từ buổi sáng hôm qua cũng chưa từng xuống giường.
" Hà Diệp căn dặn." Tiểu thư, hai ngày này tuyệt đối đừng đi gặp nàng, vạn nhất bị nàng lây bệnh phong hàn, vậy rất phiền toái!"
Nam Bảo y ngoan ngoãn gật đầu.
Nàng ôm ấm lô nhỏ, thấy quýt mật tơ vàng trong đĩa được lột vỏ tốt, cầm lên đưa cho Hà Diệp," Ngươi tự mình đi một chuyến tới Tùng Hạc viện, đem mấy trái quýt này giao cho tổ mẫu, nói là tự tay ta lột.
Tổ mẫu yêu thương ta, đưa tới cho ta lò sưởi tay, ta cũng lên hiếu thuận nàng mới phải."
Hà Diệp cười đáp ứng.
Tùng Hạc viện.
Lão phu nhân cầm lấy quý mật Nam Bảo Y lột vỏ, cười không ngậm được miệng.
Nàng tán thán nói:" Kiều Kiều nhi của ta chính là hiếu thuận, ăn quýt mật cũng không quên đưa tới cho ta, còn tự tay lột vỏ sạch sẽ, trên đời này có mấy tôn nữ có hiếu tâm như vậy?"
Quý ma ma cười nói " Đúng."
Đang lúc náo nhiệt, thị nữ tiến vào bẩm báo, nói Hạ phu