Nam Bảo Y lâm vào trầm tư.
Nàng nghi ngờ liếc mắt quyền thần đại nhân một cái, có vẻ như lúc trước hắn cũng hôn qua nàng?
Kêu nàng giữ mình trong sạch, chính hắn giữ mình trong sạch sao?
Nàng hừ nhẹ một tiếng, quay đầu đi.
...
Bởi vì tối nay là đêm ông Táo, vì vậy vãn bối bọn họ đều tới Tùng Hạc viện dùng bữa tối.
Nam Bảo Y mặc một kiện áo khoác lông thỏ dệt kim, ăn mặc xinh đẹp đáng yêu, cùng Tiêu Dịch đi đến phòng khách.
Đêm tất niên năm nay bởi vì nhị bá cùng đại ca ca trở hồi phủ sớm, lại thêm đại tỷ tỷ cùng biểu ca thành hôn, bởi vậy cả phòng khách đều rất náo nhiệt.
Nam Bảo Y lặng lẽ nhìn quanh, không thấy phụ thân nhà mình cùng Trình Diệp Nhu.
Lường trước, bọn hắn còn chưa tới.
Liễu Tiểu Mộng cùng Nam Yên cũng không đến.
Từ sau tết Trung Thu, tổ mẫu liền ra lệnh, không cho phép hai mẹ con các nàng bước vào Tùng Hạc viện nửa bước.
Nam Bảo Y ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Tiêu Dịch, gọi Hà Diệp nói nhỏ.
Hà Diệp ngẩn người, nhỏ giọng nói:" Tiểu thư, hôm nay là tất niên....!mời các nàng tới, không phải sẽ có chuyện sao? Chẳng lẽ ngài quên chuyện gia yến Trung Thu lần trước?"
" Không sao." Nam Bảo Y cười tủm tỉm," Ngươi không cần tự mình ra mặt, tìm lão ma ma trong Tùng Hạc viện đi mời."
Hà Diệp không rõ được trong hồ lô của nàng muốn làm cái gì, đành phải tìm người đi mời Liễu Tiểu Mộng cùng Nam Yên.
Một bên khác, Quý ma ma từ bên ngoài tiến vào, chần chờ nói:" Lão phu nhân, tam lão gia đã trở về, còn mang theo một vị cô nương...."
Náo nhiệt trong phòng khách lập tức an tĩnh lại.
Lão phu nhân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép gõ gõ quải trượng," Hắn mang theo cô nương trở về? Hắn nuôi một cái Liễu Tiểu Mộng kia còn chưa đủ sao, lại còn dám mang nữ nhân vào phủ?! Đem hắn gọi đến, ta đánh chết cái đứa tử tôn bất hiếu này!"
" Tổ mẫu bớt giận!"
Nam Bảo Y hợp thời đứng dậy.
Nàng tiến lên, ôn nhu vuốt ngực lão phu nhân một cái," Tổ mẫu, nữ tử kia là đại tiểu thư Trình gia, Trình Diệp Nhu.
Kiều Kiều nghĩ là, xác thực cần một vị nương tử chính thất chiếu cố cho phụ thân.
bởi vậy lúc biết phụ thân cùng Trình di giao hảo cũng không phản đối."
" Trình Diệp Nhu?" Lão phu nhân kinh nghi.
Năm đó Trình Diệp Nhu tuyên bố không phải lão tam không gả, huyên náo cả Cẩm Quan thành, bởi vậy nàng biết nữ tử này.
Chẳng qua lúc trước lão tam đã đính hôn, vì vậy Trình Diệp Nhu mới không thu được kết quả.
Làm sao hiện tại....
Nàng nghi ngờ nhìn về phía Nam Bảo Y.
Tiểu cô nương cười cười, ngang bướng trừng mắt nhìn nàng.
Lão phu nhân nháy mắt liền hiểu ra, hết thảy chỉ sợ đều là nàng thiết kế.
Tâm tình của nàng lúc này có chút phức tạp.(ahr)
Nàng biết tất nhiên là Kiều Kiều chán ghét Liễu thị, mới để nàng ra hạ sách này, tự mình dắt dây tơ hồng cho phụ thân.
Kiều Kiều nhi đáng thương, qua năm cũng mới mười ba, rõ ràng nên là thiên kiều vạn sủng thiên chân vô tà, lại bởi vì nghiệp trướng của lão tam mới phải hiểu đạo lý đối nhân xử thế sớm như vậy, còn phải tìm mẹ kế cho chính mình...
Lão phu nhân ôm lấy tiểu tôn nữ, vành mắt có chút phiếm hồng," Kiều Kiều không cần phải ủy khuất bản thân, chỉ cần ngươi không nguyện ý, cha ngươi mơ tưởng cưới vợ! Liễu Tiểu Mộng cũng được, Trình Diệp Nhu cũng vậy, ta đều không cho các nàng vào cửa!"
Nam Bảo Y nâng lên tay nhỏ, lau nước mắt cho lão phu nhân.
Nàng cười nói:" Tổ mẫu nghĩ đi chỗ nào, ta thật tâm thật lòng muốn giúp phụ thân.
Phụ thân không quản được bản thân, chúng ta tìm người lợi hại tới quản hắn.
Phụ thân không quản được Liễu thị, chúng ta liền để Trình di đến quản nàng.
Tổ mẫu, năm mới sắp đến, nhà chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng tốt!"
Nàng quá hiểu chuyện.
Mà lại nói rất có lý.
Lão phu nhân càng thêm đau lòng, cưng chiều bóp bóp chóp mũi của nàng, " Ngươi nha đầu này nha!"
Nam Bảo Y cười tiến vào ngực nàng, ngửi ngửi mùi hương nhang đèn trên người nàng, trong nội tâm đều an tâm bình thản.
Ai biết lão phu nhân lại nói:" Kiều Kiều, ngươi cũng không thể dắt dây tơ hồng cho người khác suốt.
Ngươi cũng sắp mười ba tuổi, cũng nên để tâm tới việc hôn nhân của mình một chút."
" Ây..."
Nam Bảo Y mịt mờ.
Đang nói việc hôn nhân của lão cha nàng, làm sao tổ mẫu lại kéo tới trên người nàng?
Nhị bá mẫu nói theo:" Ta đã nghĩ rồi, sang năm việc hôn nhân của Kiều Kiều chính là đại sự hạng nhất trong phủ chúng ta, một khắc cũng không thể bị dở dang! Kiều Kiều, ngươi thích loại hình thiếu niên như thế nào, nói ra đi để chúng ta tham khảo một chút!"
" Không tệ.
Kiều Kiều một năm sau ngươi phải mau chóng tìm được đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, ngươi xem, khiến chúng ta đều lo lắng!" Nam Bảo Dung đi theo khuyên.
Nam Bảo Y rất muốn khóc.
Rõ ràng nàng mới là hài tử nhỏ tuổi nhất trong phủ, loại chuyện thúc hôn