Lưu hương đồng thau hoa sen chầm chậm thiêu đốt.
Còn lại thời gian nửa nén nhang, Nam Yên tự tin buông bút lông.
Nàng đắc ý ngắm nhìn thành quả của mình, lại nhịn không được nhìn về phía Nam Bảo Y.
Do khoảng cách chỗ ngồi có chút xa, nàng nhìn không thấy Nam Bảo Y vẽ cái gì.
Nhưng mà tiên sinh dạy nàng vẽ đã từng nói, vẽ tranh chú ý phát huy múa bút vẩy mực, liền mạch dứt khoát.
Nam Bảo Y lại cẩn thận như thế, khẳng định là không họa ra được thứ gì tốt.
Một ván này, nàng định sẵn là thắng rồi!
Một lò hương rốt cuộc cháy hết.
Đồng la vang lên, Nam Bảo Y thản nhiên để bút xuống.
Sở dĩ muốn tham gia " họa" là bởi vì nàng nhớ đề mục trận tỷ thí này là " Hoa xuân ".
Nữ hài nhi khuê các đều yêu thích muôn hồng nghìn tía, bởi vậy cơ hồ người người đều có thể vẽ ra muôn hoa đua thắm khoe hồng, giống nhau không khỏi lộ ra tục khí, cho nên nàng muốn mở ra lối riêng.
Giám khảo đi đến thu lại tác phẩm, nhìn thấy bức họa của nàng, không khỏi tiếc nuối lắc đầu," Nam ngũ tiểu thư, trên tranh của ngươi một đóa hoa cũng không có, sợ là lạc đề nha!"
Nam Bảo Y cười ngọt ngào:" Không sao, đại nhân giúp ta nộp bài là được rồi."
Các bức tranh rất nhanh được đem trưng bày trước mọi người.
Thu hút sự chú ý nhất chính là bức < Muôn tía nghìn hồng > của Nam Yên, vẽ mười mấy loại hoa tươi nhỏ li ti, phồn hoa ganh đua sắc đẹp, dẫn tới người người ngoài sân nhao nhao khen đẹp.
Thường thị dương dương đắc ý đẩy Trình phu nhân," Như thế nào, ta nói là cược Nam Yên sẽ không sai? Ngươi nhìn một cái Nam Bảo Y là họa cái gì, đúng là một cái giá đỡ gỗ phức tạp."
" Yên nhi xác thực có tài."Trình phu nhân vẻ mặt tươi cười, đối Liễu thị nói, " Nhị lang yêu quý người tài hoa, chắc hẳn đối với hắn Yên nhi càng hợp ý hơn Bảo Y."
Ý tứ đổi người hết sức rõ ràng.
Liễu thị cười đến không ngậm được miệng," Có thể để Trình phu nhân coi trọng, là phúc khí của Yên nhi."
Thường thị nói theo:" Nữ nhi của ta là cái bất thành khí, Liễu muội muội ngược lại nói một chút, ngươi ngày thường dạy bảo Yên nhi thế nào? Cũng để chúng ta học một chút kinh nghiệm thôi."
" Ai nha, ta nào có cái kinh nghiệm gì, đều là thiên tính của hài tử."Liễu thị khiêm tốn," Yên nhi nhà chúng ta rất tự giác học tập, mỗi ngày bắt đầu từ giờ thìn (7-9h) bắt đầu rời giường, học tập cầm kỳ thi họa..."
Lời còn chưa dứt, trên dài cao bỗng nhiên truyền đến giống của lễ quan:" Đứng đầu họa, Nam Bảo Y!"
Liễu thị vui vẻ càng tăng lên:" Không dối gặt các vị, Yên nhi nhà chúng ta khỏi gì chỉ có tài nghệ xuất chúng, thư pháp cũng cực tốt, trong đám nữ hài nhi cùng tuổi chính là hạc giữ bầy gà...."
Nàng đang nói, rốt cục phát hiện không thích hợp.
(ahr)
Bốn phía yên tĩnh, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn qua đài cao.
Nàng lấy lại tinh thần, sờ lên lỗ tai, bất khả tư nghị hỏi:" Lão gia, là ai thắng?"
" Kiều Kiều, là Kiều Kiều."
Nam Quảng đấm ngực giậm chân, lại là vui vẻ lại là bi phẫn, trên mặt già biểu lộ mười phần đặc sắc.
Toàn trường rốt cục xôn xao.
Tiếng nghị luận đều nói không phục.
" Nam Bảo Y một đoá hoa cũng không vẽ, dựa vào cái gì có thể cầm vị trí thứ nhất?"
" Rõ ràng tài nghệ của Nam Yên cô nương trấn áp quần phương, nên để Nam Yên cô nương cầm hạng nhất."
" Các ngươi có phải là nhận hối lộ của Nam gia hay không? Không công bằng!"
"........"
Nam Yên khuôn mặt xinh đẹp dần trắng bệch.
Nàng không dám tin xiết chặt hai tay, móng tay đâm vào trong da thịt cũng không để ý.
Rõ ràng nàng vẽ đẹp như vậy, dựa vào cái gì Nam Bảo Y lại cầm đệ nhất?
Giám khảo đứng đầu ra hiệu mọi người yên tĩnh.
Hắn vuốt vuốt chòm râu, thưởng thức hướng Nam Bảo Y gật đầu,"Nam ngũ tiểu thư, ngươi có thể tới giải thích?"
Nam Bảo Y chậm rãi đi đến giữa sân," Ta vẽ ra là một cái máy dệt."
" Máy dệt?"
Mọi người hai mắt nhìn nhau.
Nam Bảo Y cao giọng:" Đúng, máy dệt.
Máy dệt này là do nhóm lão sư phụ Nam gia mới tạo ra.
Dùng tuyến chế hoa bản thay thế trúc chế hoa bản, người dệt ngồi phía trên máy dệt, ấn dệt đường vân nổi dần dần mở rộng, người dệt chỉ cần đạp chân, khung dệt tự đi chuyển.
Kể từ đó, gia tăng tốc độ dệt, đa dạng cùng thêm nhiều màu sắc, đem lại hiệu xuất gấm Tứ Xuyên cao hơn trước.
Đồ tốt như vậy, Nam phủ ta không muốn tàng tư, cố ý lấy ra cùng chư quân cùng hưởng."
Đây là một năm sau