" Ta là thân phận con nuôi, ở thư viện bị người coi kinh xa lánh là chuyện thường xảy ra.
Vì vậy việc sao chép chú giải văn chương đều bị bọn hắn đẩy lên đầu ta."
Nam Bảo Y khuôn mặt nhỏ đỏ ửng.
Lúc trước, nàng cũng là người từng khi dễ Tiêu Dịch đâu.
Tiêu Dịch nhấp một hớp trà nóng, châm chọc nói:" Suốt mùa đông dài kia, tổng cộng ta đã sao chép 55 vạn chữ chú giải, thậm chí còn lật xem mấy chục bản gốc liên quan.
Tuy rằng tay bị tổn thương do giá rét, nhưng từ đó về sau bản lĩnh văn chương của ta nhảy xa ngàn dặm, đối với kinh, sử, tử, tập nắm rõ như trong lòng bàn tay, thành tích công khoá càng là dễ như trở bàn tay là có thể bắt được vị trí số một thư viện."
Hắn duỗi tay, sờ sờ đầu Nam Bảo Y," Cho nên Nam Kiều Kiều, có mất mới có được."
Nam Bảo Y có chút hiểu được.
Nguyên lai quyền thần đại nhân xem sổ sách là vì bồi dưỡng năng lực?
" Ngươi chớ có sờ đầu ta...." Nàng né tránh tay Tiêu Dịch, lầm bầm," Thế nhưng ngươi xem sổ sách nhiều như vậy làm gì, tương lai ngươi lại không làm tiên sinh kế toán!"
" Chi tiêu của phủ đệ cần xem sổ sách, hành quân đánh trận cần xem sổ sách, thậm chí ngay triều đình chính trị cũng cần xem sổ sách.
Ngươi nói loại bản lãnh này có trọng yếu hay không?"
Nam Bảo Y mấp máy miệng nhỏ.
Nhị bá mẫu nàng rất biết tính toán sổ sách, đem mọi chuyện trong phủ đều xử lý ngay ngắn rõ ràng.
Xem sổ sách là một cái bản lĩnh rất đáng gờm nha!
Nàng tiến tới bên người thiếu niên," Nhị ca ca, vậy ngươi dạy ta xem sổ sách được không?"
Tiểu cô nương vừa mềm vừa thơm.
Sát bên Tiêu Dịch làm toàn thân hắn đều cảm thấy là lạ.
Trong đầu hắn không khỏi hiện ra hình ảnh các đồng liêu ôm ấp mỹ nhân.
Hắn cũng muốn đem Nam Kiều Kiều ôm vào trong ngực.
Nhưng dù sao Nam Kiều Kiều cũng là muội muội của hắn.
Huynh trưởng đối với muội muội sao có thể ôm loại suy nghĩ kia?
Hắn nhắm mắt lại.
Lúc mở ra, cặp mắt hẹp dài kia thanh minh bình tĩnh, còn hàm chứa vài tia lãnh ý.
Hắn bất động thanh sắc khép lại sổ sách,"Cút."
Nam Bảo Y:"......???"
Mắt phượng mở tròn ngơ ngác, nàng không tưởng tượng nổi nhìn Tiêu Dịch.
Nàng giống như không làm gì đắc tội với hắn?
Quyền thần đại nhân cũng quá hỉ lộ vô thường!
Nàng ôm một bụng hỏa, tức giận ngồi dậy, rất không khách khí chỉ vào chóp mũi Tiêu Dịch:" Ta nói cho ngươi biết, ngươi không nên quá phận! Con thỏ tức giận còn có thể cắn người, nếu ngươi đem chọc tới ta, ta liền, ta liền...."
Nhẫn nhịn nửa ngày, lại không nói ra nửa câu uy hiếp.
Nàng chỉ là cô nương nơi khuê phòng, có thể uy hiếp được hắn cái gì?
Nàng lại chú ý tới, Tiêu Dịch nhìn chằm chằm ngón trỏ vươn ra của nàng, ánh mắt ảm đạm.
Nhớ tới hắn từng cắn đầu ngón tay của nàng, vội vàng rút tay về, hung dữ trừng mắt nhìn Tiêu Dịch, liền quay người hướng ngoài trướng đi.(ahr)
Vừa đi được mấy bước vừa lúc có người nhấc mành lều tiến vào.
Là một người trẻ tuổi hai lăm hai sáu tuổi, khỏe mạnh chất phác, mặc quần bào ngũ phẩm tham tướng.
Nam Bảo Y lui lại hai bước, rầu rĩ không vui hành lễ.
Người trẻ tuổi kia kinh diễm ngốc tại chỗ.
Hắn lớn lên trong quân doanh, còn chưa từng thấy qua cô nương xinh đẹp như vậy.
Hắn lắp bắp nói:" Ngươi, ngươi là muội muội Tiêu Dịch?"
Nói chuyện rất tốt, lại dần dần đỏ mặt
Nam Bảo Y vô cùng hài lòng.
Rõ ràng hôm nay này ăn mặc đặc biệt đẹp, phản ứng của vị tham tướng đại nhân này mới là bình thường.
Nào giống như Tiêu Dịch, hiển nhiên là một khúc gỗ.
Nàng thu hồi vẻ ngang ngược, yếu đuối nói:" Bẩm đại nhân, tiểu nữ tên gọi Bảo Y."
" Bảo Y....tên của ngươi rất dễ nghe.
Ta họ Nghiêm, bởi vì xuất sinh trong ruộng lúa mạch vì đó nương ta lấy tên Nghiêm Mạch.
Ta năm nay hai mươi lăm tuổi, chưa có hôn phối, trong nhà có ba mươi mẫu ruộng tốt, hai con trâu nước.
Ta đã tòng quân mười lăm năm, có tích cóp được chút tiền tài, vài ngày trước có mua được một toà trạch viện ba gian nhà trong hẻm Thanh Y trong Cẩm Quan thành."
Nam Bảo Y nhíu mày.
Cái người trẻ tuổi trung thực này, ánh mắt nóng bỏng lại thẹn thùng.
Ước chừng hán tử trong quân doanh đều thành thật, hắn bô bô đem toàn bộ tình huống trong nhà đều nói ra.
Nếu là nàng đoán không sai, vị Nghiêm tham tướng này sợ là coi trọng nàng.
Nam Bảo Y đối hắn thêm chút dò xét.
Ngũ phẩm tham tướng, có chút tài sản, nhưng tuyệt đối nuôi không nổi nàng.
So với thế hệ trâm anh con em quyền quý, điểm xuất phát quá kém, hạn mức cao nhất quá thấp.
Để bảo