"Dạ Vũ, ngươi vậy mà còn sống! Ta...Á!!"
Bốp!
Một cái tát trời giáng hạ xuống mặt Liễu Nguyệt Vân, in năm ngón tay rõ ràng trên gương mặt nàng ta.
Người ra tay không ai khác chính là Bạch Dạ Vũ!
"Tiện nhân, năm xưa bày mưu tính kế hại ta chưa đủ, bây giờ còn nghĩ cách hại nhi tức (con dâu) của ta?! Thấy ta còn sống có phải rất thất vọng đi!"
Hàn Dạ Minh sững sờ, nói như vậy...
"Mẫu thân, ý của ngươi là chuyện năm xưa, không chỉ do một mình Lục Hạ Tiên bày ra, mà còn có..."
"Đúng vậy! Chuyện năm đó, không chỉ Lục Hạ Tiên mà còn có cả Liễu Vân Nguyệt, đúng rồi còn có cả Tuyết Mỹ Liên nữa!"
Nói đến Tuyết Mỹ Liên, Bạch Dạ Vũ đúng thật là tức chết.
Năm xưa thấy nàng còn nhỏ tuổi đã là cô nhi, bị đánh đập đến đáng thương, Bạch Dạ Vũ bắt gặp cảnh này liền mềm lòng thu nhận nàng, dậy nàng tu luyên.
Kết quả thật không ngờ lại dưỡng bạch nhãn lang!
"Ngươi đâu, đưa Tuyết Mỹ Liên tới!"
Tuyết Mỹ Liên nghe thấy Hàn Dạ Minh muốn tìm mình thì vô cùng vui mừng.
Nhưng khi tới thì sợ hãi không khác gì Liễu Nguyệt Vân
"Bá phụ...bá mẫu...!"
Không thể nào! Lúc đó chính mắt nàng đã nhìn thấy bọn họ cơ thể tự bạo, sao có thể...!
"Minh Nhi, chuyện này là do cha nương gây ra, vậy cứ để cha nương giải quyết.
Tiểu nha đầu kia hiện tại đang đuổi theo công chúa gì đó tới Tuyệt Sát Minh Vực..."
Bạch Dạ Vũ chưa nói xong, Hàn Dạ Minh đã biến mất tăm hơi.
Nhìn thấy hài tử của mình rốt cuộc cũng tìm được nữa kia, Bạch Dạ Vũ và Hàn Dạ Hiên cũng yên tâm!
Còn bây giờ phải xử lý hai kẻ này trước đã!
"Chúng ta...bao nhiêu lâu không gặp rồi nhỉ?!"
"Dạ Vũ, chuyện năm xưa là do Lục Hạ Tiên xui khiến, ta cũng chỉ là bị nàng ta dắt mũi thôi! Nể tình chúng ta từng là tỷ muội tốt ngươi tha cho ta đi!"
"Đúng vậy, bá mẫu bá phụ, Liên Nhi lúc đó còn trẻ người non dạ nghe theo Lục Hạ Tiên!"
Ha hả! Tỷ muội tốt?! Trẻ người non dạ?! Thật là nực cười làm sao?
"Bạch Dạ Vũ ta thấy Lục Hạ Tiên so với hai kẻ các ngươi còn tốt hơn.
Cho dù nàng không đúng nhưng ít nhất cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm.
Không giống như các ngươi, chỉ biết đùn đẩy hậu quả!"
Nói xong trên tay Bạch Dạ Vũ xuất hiện một quả cầu màu đen.
Nhìn thấy nó, sắc mặt của Liễu Nguyệt Vân và Tuyết Mỹ Liên kém đi vô cùng
Sát Linh châu!
"Ha ha ha, Bạch Dạ Vũ thì ra ta vẫn không thể thắng được ngươi.
Lúc đó ta thua, bây giờ vẫn thua!"
Liễu Nguyệt Vân cơ hồ bị điên rồi, nàng ta ngửa mặt lên cười lớn.
Nhưng cười chưa được bao lâu, cơ thể giống như bị đốt cháy, lại giống như