Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

155: Hắn Quên Nàng!


trước sau


" Các ngươi tránh ra, Cô tới!"
Thời Lăng Siêu nhìn thấy dù số đông nhưng vẫn không thể áp đảo bọn họ thì vô cùng tức giận.

Lập tức, hắn phi thân đánh tới chỗ Cửu U Hoàng nhưng lại bị Cửu U Huyền ngăn lại
" Đối thủ của ngươi không phải hắn!"
Cả hai đồng thời tung một chưởng.

Hai chưởng va chạm, mạnh tới mức khiến cho toàn bộ Thánh Nữ Điện to lớn đều bị hủy.

Những người xung quanh không phải chết thì cũng bị thương
Bụi may mù mịt, không nhìn thấy gì cả.

Nhóm người Cửu U Huyền nhân cơ hội chạy.

Chạy không nhanh đợi lát nữa tên Thời Lăng Siêu kia đóng kết giới vậy thì muốn đi liền khó
Thời Lăng Siêu bị bức lùi về sau, trong miệng dâng lên một cỗ tanh ngọt bị hắn mạnh mẽ áp xuống
Hắn cảm nhận được Tiểu Đế Quân kia chỉ dùng có bảy phần thực lực, nếu dùng toàn lực vậy...Nghĩ tới hậu quả Thời Lăng Siêu không khỏi lạnh sống lưng!
Tinh Phong đại lục
Mình Điện
Hàn Dạ Minh trên giường tỉnh lại.

Nghi hoặc nhìn xung quanh, phát hiện đây chính là tẩm cung của hắn.

Hắn luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó

Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một bóng trắng, đầu hắn đau nhói.

Bóng trắng kia dần dần hiện ra.

Là một nữ nhân! Nhưng dù cố gắng thế nào thì vẫn không thể nhìn thấy rõ khuân mặt của nàng!
Càng cố, đầu hắn lại càng đau hơn.

Hắn ôm lấy đầu mình.

Không chỉ đầu, mà ngay cả tâm cũng đau.

Hình như bên trong hắn có thứ gì đó đang cắt đứt?!
Bạch Dạ Vũ vừa bước vào nhìn thấy cảnh này thì vô cùng hoảng sợ
" Minh Nhi, con làm sao vậy?"
" Mẫu thân, đầu của ta đau quá?"
" Cố gắng chút, để tạ đi gọi cữu cữu con!"
Bạch Đàn Vũ chạy đi tìm Bạch Thần Phong và Hàn Dạ Hiên.

Cũng may tình trạng lúc này của Hàn Dạ Minh không còn gì đáng ngại
" Sao đột nhiên lại có thể đau đầu chứ?"
Bạch Thần Phong khó hiểu.

Tiểu tử này đâu có bị thương ở đầu
" Các ngươi có biết nữ nhân bạch y có mái tóc bạch kim là ai không?"
Ba người nghe xong đồng loạt biến sắc

" Minh Nhi con không nhớ nàng?"
Bạch Dạ Vũ cho rằng

bản thân nghe lầm vội vàng hỏi lại
" Nàng có phải hay không rất quan trọng với ta?"
" Đương nhiên quan trọng! Nàng không chỉ là người có thể cứu ngươi, hơn nữa nàng còn là nương tử của ngươi đấy!"
Người cứu hắn?! Nương tử của hắn?! Vậy tại sao hắn lại không nhớ nàng là ai?
" Tên nàng là gì?"
" Cửu U Huyền!"
Cái tên vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.

Hàn Dạ Minh theo bản năng gọi tên nàng
" A Cửu!"
" Đúng đúng đúng! Đây chính là tên con hay gọi nàng!"
Nghe thấy con trai mình gọi "A Cửu", thì không khỏi kích động.

Mặc dù biết là chưa nhớ ra nhưng có thể nhớ ra cái tên quen thuộc kia vậy là quá tốt!
Hắc khí vừa mới bị phá phong ấn thì hắn liền quên mọi thứ liên quan tới nàng.

Không cần nói cũng biết là có liên quan tới hắc khí.

Nhưng tại sao Hàn Dạ Minh chỉ quên đi có một mình Cửu U Huyền?!
" Vậy nàng đâu? Ta muốn gặp nàng!"
" Cái này...bọn ta cũng không biết nàng đang ở đâu!"
Ba người kể lại mọi chuyện cho hắn nghe.

Nghe xong, cảm giác mất đi thứ quan trọng càng mãnh liệt trong lòng hắn.

Hắn biết hiện tại dù muốn tìm nàng thì chẳng khác nào mò kim đáy biển!
Tục Giới
Cửu U Huyền cả người đầy huyết, tựa vào cây đại thụ trong rừng
Nàng mạnh mẽ cắt đứt liên kết sinh mệnh và liên kết giữa nữa Vân Thiên của nàng và hắn, khiến cho nàng đã mất nửa cái mạng!
Cũng may hiện tại đang ở Tục giới, người ở đây không thể tu luyện, dù hiện tại đệ nhất cao thủ Tục Giới có tới đánh lén thì nàng vẫn có thể chống đỡ được!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện