Trong đầu Cửu U Huyền hiện lên quá khứ của Thủy Thanh La
Trong những tháng ngày còn sống ở Thừa Tướng Phủ, có những ngày Thủy Thanh La bị bỏ đói, chính Thủy Tư Hạ đã không ít lần bí mất giúp đỡ Thủy Thanh La.
Nếu không phải bởi vì nương Thủy Tư Hạ ngăn cản thì có lẽ hai người đã có thể gặp nhau nhiều hơn.
Tìm khắp cái phủ này cũng chỉ có duy nhất một mình Thủy Tư Hạ thật lòng đối xử với Thủy Thanh La!
" Gương mặt của ta hiện tại đang đeo mạng che, làm sao biết đẹp hay xấu?"
" Đôi mắt của ngươi đẹp như vậy.
Nó giống như ngôi sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời đêm.
Từ đó, có thẻ nhìn ra lục tỉ tỉ rất đẹp!"
Khoé miệng Cửu U Huyền co giật.
Ngôi sao nhỏ?
" Lục tỉ tỉ, không biết có phải hay không do ta lầm.
Không hiểu sao, ta cảm thấy đôi mắt ngươi một bên có màu đỏ như hồng thạch, một bên thì có màu như ngọc hải lam! Nhưng chắc chỉ là do ta lầm thôi, làm gì có ai có đôi mắt như vậy chứ!"
Trong lòng Cửu U Huyền không khỏi trầm xuống, ánh mắt đề phòng cùng phức tạp nhìn Thủy Tư Hạ
Là do trùng hợp hay là do Thủy Tư Hạ đã biết chuyện gì đó?
" Tiểu Bát sao lại nói như vậy? Mắt của ta chỉ cần không phải là kẻ mù liền nhìn ra được mắt của ta bình thường!"
Tiểu Bát là nhũ danh trước đây Thủy Thanh La thường gọi Thủy Tư Hạ!
" Không biết nữa! Chắc là do ta có vấn đề!"
" Nếu như nói, trên đời thật sự có người có đôi mắt dị sắc song đồng thì sao?"
Nàng muốn xem xem Thủy Tư Hạ có thật sự chỉ là một con người Tục Giới bình thường hay không!
" Nếu vậy thì chắc chắn người đó rất đẹp! Hơn nữa còn là tiên!"
" Tiên?! Ngươi không cảm thấy đó là yêu quái sao?"
" Đôi mắt không giống người khác thì có thể liền nói là yêu quái sao? Đâu nhất thiết là phải vậy!"
Cửu U Huyền hai mắt kinh ngạc mở to.
Lần đầu tiên, có người nói với nàng như vậy!
" Vậy thì chuyện ba năm trước thì sao? Ta đã giết rất nhiều người trong phủ!"
" Ta biết là bọn họ là người xấu, chỉ biết khi dễ ngươi, phải nhận quả báo! Hơn nữa, ta chắc chắn