Tiếng của Thủy Hữu Học quá lớn , thu hút không ít người qua đường đứng lại xem náo nhiệt
" Được rồi ! Phụ thân , tứ muội muội , không phải chỉ là một chiếc xe ngựa thôi sao ? Lục muội muội muốn thì cứ để muội ấy ngồi là được cùng lắm là ngồi chung !"
Ngoài mặt thì như là đang nói giúp nàng nhưng thực chất là đang nói nói kiêu ngạo không chút phép tắc , không biết tôn trọng tỉ tỉ , đại nghịch với phụ thân.
Quả nhiên , dân chúng xung quanh nghe xong liền buông lời nhục mạ chỉ trích nàng
" Sớm đã nghe nói vị lục tiểu thư này cái gì cũng không biết , hôm nay nhìn thấy quả thực là không sai !"
" Còn phải nói sao ?! Mau nhìn nhị tiểu thư mà học hỏi ! Người ta không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn dịu dàng , tính tình lương thiện !"
"..."
"..."
Cửu U Huyền nhàm chán liếc nhìn đám người trước mặt , cảm thấy chẳng có gì thú vị.
Bạch liên hoa thời nào sao cũng chỉ dùng mỗi một chiêu này vậy ?!
Thủy Thi Nhã trong bụng đã sớm cười nhưng vì giữ hình tượng nên mặt vẫn điềm nhiên , thậm trí còn không quên hướng tới nàng kiêu kích
" Cái xe này dành cho ai ?"
" Đương nhiên là dành cho đích tiểu thư !"
" Vậy thì đúng rồi ! Là của đích tiểu thư , thứ tiểu thư làm gì có quyền lên !"
Một câu nói khiến cho toàn bộ câm nín.
Bọn họ bây giờ mới nghĩ tới một điều quan trọng.
Đích tiểu thư của Thừa Tướng Phủ trước giờ chỉ có một người , đó là Thủy Thanh La.
Còn những vị tiểu thư khác chỉ là thứ xuất !
Xe ngựa này dành cho đích tiểu thư, lục tiểu thư lên không phải là điều dĩ nhiên sao ?!
" Thủy Thi Nhã , ngươi trụ tại Thủy Viện nói dành cho đích tiểu thư , còn ta thì trụ tại Dung Viện tồi tàn , ta không so đo.
Đồ dùng hàng ngày của ngươi cũng đáng lí ra phải là của đích tiểu thư , ta cũng không so đo ! Bởi vì ngươi chính là nhị tỉ tỉ của ta , cha