" Nghịch nữ , ngươi lại muốn gây hoạ gì đây ? Còn không mau lấy lại hưu thư , tạ tội với Thái Tử Điện Hạ , tạ tội với hoàng thất ! Ngươi đường đường là một nữ nhi khuê các , sao lại có thể nói ra mất chuyện hoang đường như hưu phu chứ ?! Làm gì có nữ nhân nào làm như vậy ?"
Nghịch nữ này hôm nay nói ra đòi hưu phu không nghĩ ngờ gì chính là đánh vào mặt hoàng thất ! Nếu bệ hạ nổi giận , chắc chắn sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn tới con đường làm quan của hắn !
" Ai nói không có nữ nhân nào hưu phu ?! Thiết Nữ Quốc không phải có rất nhiều sao ? Tả Nhĩ Quận Chúa , ngươi thấy ta nói có đúng không ?"
Tả Nhĩ :" Đương nhiên là có ! Hơn nữa nhiều là đằng khác !"
" Các ngươi nghe rõ rồi chứ ?!"
Cả Dưỡng Tâm Điện lần nữa im lặng.
Thiết Nữ Quốc là chế độ Nữ Đế đương nhiên là có chuyện hưu phu.
Nhưng nơi này là Thanh Nguyên Quốc , không phải Thiết Nữ Quốc !
" Thủy Học Hữu , trước nay ngươi vốn không hề quan tâm tới ta.
Ở trong phủ ngoài trừ cái danh lục tiểu thư , thì ta chẳng có gì hết ! Thủy Thanh La ta từ nhỏ đã bị ném tới Dung Viện tồi tàn , cái nơi mà ngay cả chỗ của hạ nhân còn không bằng , ăn không lo , mặc không ấm , sao không thấy ngươi quản tới ? Ba năm trước , ta bị người ta đánh gần chết thương tích đầy mình , sao không thấy ngươi quản ? Lúc nào ngươi cũng vậy , ngươi cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt cho qua mọi chuyện.
Lúc này đây , ta muốn hưu phu ngươi nhảy vào quản chuyện của ta làm gì ? Ngươi , cái người mang cái danh là phụ thân của ta không có tư cách !"
Thủy Học Hữu á khẩu không nói được gì.
Bên tai vẫn oanh oanh những lời nói vừa rồi của nàng , hắn chỉ biết ngơ ngác mà đứng đó.
Chưa bao giờ , Thủy Học Hữu cảm thấy nữ nhi thân sinh của mình lại xa lạ như vậy.
Hoàn toàn khác xa những gì trong trí nhớ