Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 183


trước sau



" Nghịch nữ , ngươi lại muốn gây hoạ gì đây ? Còn không mau lấy lại hưu thư , tạ tội với Thái Tử Điện Hạ , tạ tội với hoàng thất ! Ngươi đường đường là một nữ nhi khuê các , sao lại có thể nói ra mất chuyện hoang đường như hưu phu chứ ?! Làm gì có nữ nhân nào làm như vậy ?"
Nghịch nữ này hôm nay nói ra đòi hưu phu không nghĩ ngờ gì chính là đánh vào mặt hoàng thất ! Nếu bệ hạ nổi giận , chắc chắn sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn tới con đường làm quan của hắn !
" Ai nói không có nữ nhân nào hưu phu ?! Thiết Nữ Quốc không phải có rất nhiều sao ? Tả Nhĩ Quận Chúa , ngươi thấy ta nói có đúng không ?"
Tả Nhĩ :" Đương nhiên là có ! Hơn nữa nhiều là đằng khác !"
" Các ngươi nghe rõ rồi chứ ?!"
Cả Dưỡng Tâm Điện lần nữa im lặng.


Thiết Nữ Quốc là chế độ Nữ Đế đương nhiên là có chuyện hưu phu.

Nhưng nơi này là Thanh Nguyên Quốc , không phải Thiết Nữ Quốc !
" Thủy Học Hữu , trước nay ngươi vốn không hề quan tâm tới ta.

Ở trong phủ ngoài trừ cái danh lục tiểu thư , thì ta chẳng có gì hết ! Thủy Thanh La ta từ nhỏ đã bị ném tới Dung Viện tồi tàn , cái nơi mà ngay cả chỗ của hạ nhân còn không bằng , ăn không lo , mặc không ấm , sao không thấy ngươi quản tới ? Ba năm trước , ta bị người ta đánh gần chết thương tích đầy mình , sao không thấy ngươi quản ? Lúc nào ngươi cũng vậy , ngươi cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt cho qua mọi chuyện.

Lúc này đây , ta muốn hưu phu ngươi nhảy vào quản chuyện của ta làm gì ? Ngươi , cái người mang cái danh là phụ thân của ta không có tư cách !"
Thủy Học Hữu á khẩu không nói được gì.

Bên tai vẫn oanh oanh những lời nói vừa rồi của nàng , hắn chỉ biết ngơ ngác mà đứng đó.


Chưa bao giờ , Thủy Học Hữu cảm thấy nữ nhi thân sinh của mình lại xa lạ như vậy.

Hoàn toàn khác xa những gì trong trí nhớ

!
" Vân Văn Duệ , ngươi nghe cho kĩ đây ! Tội thứ nhất : ghét bỏ vị hôn thê , năm lần bảy lượt dùng lời nói kinh nhục ! Tội thứ hai : thông đồng với Thủy Thi Nhã ! Tội thứ ba : nghe theo lời xúi dục của người ngoài hại chết vị hôn thê ! Ba tội này đã đủ để ta hưu ngươi chưa ?!"
" Thủy Thanh La , ngươi nói bậy !"
Bởi vì tình thế đang căng thẳng mà không ai nghe kĩ tội thứ ba mà nàng nói.

Chỉ duy nhất một người !
" Ta nói bậy ?! Ai mà chẳng biết ngươi tới Thừa Tướng Phủ chỉ là để tìm Thủy Thi Nhã , lúc nào các ngươi cũng đứng trước mặt người ngoài khanh khanh ta ta , người khác không biết còn tưởng nàng ta mới là vị hôn thê của ngươi đấy ! Ba năm trước chỉ vì một câu nói của ngươi : đánh chết ngươi gánh , mà hại chết "ta" ! Việc này tất cả bá tánh kinh thành đều thấy , ngươi dám không thừa nhận ?! Không thì Thủy Thi Nhã , Thủy Thẩm Yên , Vân Thanh Di , các ngươi nói đi !"
Nói ?! Nói cái gì bây giờ ?
" Các ngươi không nói , vậy thì bệ hạ , ngươi nói đi ! Dù sao thì ta cũng chỉ là một nữ nhân yếu đuối sao có thể nói lại được với bao nhiêu người chứ !"

Làm cho bao nhiêu người không thể nói một câu nào , cái này rõ ràng là được tiện nghi còn khoe mẽ
Tất cả ánh mắt mọi người không hẹn mà gặp tập trung hết lên người Thanh Nguyên Đế
" Khụ ! Dù sao hôm nay cũng là ngày mừng hoàng đệ thắng trận , nói những chuyện này không thích hợp cho lắm , để dịp khác đi !"
Kì quái ! Theo lý mà nói Thanh Nguyên Đế đối với việc làm của nàng hôm nay cũng thực tức giận , dù sao cũng liên quan tới mặt mũi hoàng thất.

Lão hoàng đế này trong lúc tức giận sẽ đồng ý giải trừ hôn ước.

Nhưng thật kì lạ , hắn lại lấy cớ cho qua
Trên người Thủy Thanh La chẳng lẽ là có cái bí mật gì đó , khiến cho lão hoàng đế nhất quyết giữ gìn mối hôn sự này ?



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện