" Phu nhân , sao ngươi lại căng thẳng như vậy ? Dám làm ra chuyện bại hoại ngay trong hoàng đương nhiên sẽ bị sử trí thật nghiêm ! Dù sao các sứ thần nghe cũng đã nghe rồi còn sợ bị bẩn mắt hay sao ? Ấy , phu nhân , không biết ngươi có để ý hay không , giọng như nhân trong đó thật giống Thủy Thi Nhã nha ?! Tiểu Bát , ngươi thấy sao ?"
Cửu U Huyền không biết lúc nào đã tới đứng cạnh Thủy Tư Hạ.
Giọng nói nàng không lớn chỉ đủ mình Thủy Tư Hạ nghe nhưng thật kì lạ là lại lọt vào tai của tất cả mọi người
" Ý ! Đúng là nghe rất quen nha ! Sao bên trong lại giống tiếng của nhị tỉ tỉ như vậy ? Mà nhị tỉ tỉ đâu ?"
Xác thật nếu nghe kĩ , giọng nữ nhân trong kia đúng là quen quen.
Mà hình như giọng nam nhân giống với Thái Tử Điện Hạ?!
Nói mới để ý từ nãy giờ sao không thấy hai người họ đâu ? Nhìn lại nét mặt căng thẳng của Lý Hương Cầm , mọi người không khỏi suy đoán.
Bên trong đó chắc không phải là...?!
" Mở cửa !"
Thật bất ngờ , người lên tiếng vậy mà lại là Dạ Vương ! Không phải bình thường hắn chỉ đứng ngoài nhìn thôi sao ? Sao hôm nay lại có hứng thú đối với chuyện này ?
Đừng nói là người khác , ngay cả Ngọc Thượng Sắc cũng không khỏi khó hiểu nhìn Hàn Dạ Minh.
Tên này hôm nay bị sao vậy ? Ngày thường đã rất khó hiểu này càng khó hiểu hơn.
Hay đầu bị đụng trúng đâu rồi ?
Hàn Dạ Minh ngoài mặt thì vẫn như tảng băng không quan tâm chuyện khác nhưng trong lòng đã sớm khó chịu
Nếu không phải vừa rồi nàng cảnh cáo hắn tuyệt đối không được phép xen chân vào chuyện này thì hắn đã sớm kéo nàng rời đi thật xa chứ không phải còn đứng đây ! A Cửu của hắn cao quý như vậy sao có thể nghe và xem mấy thứ này được !
Thái giám nghe theo lệnh lập tức chạy tới phá cửa.
Không khí hoan ái trong phòng vẫn chưa hề tuyên giảm