Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 203


trước sau



Đứng bên cạnh Lạc di nương , một nữ nhân mặc y phục màu đỏ vô cùng nổi bật , nhìn qua Lạc đi nương , trên mặt hiện lên vẻ chán ghét nhưng ngày sau đó thu hồi vẻ mặt lại bày ra bộ dáng ân cần hỏi han
" Lạc muội muội, nếu như không khoẻ thì có thể vào trong nghỉ ngơi !"
" Dao tỉ tỉ không cần lo lắng cho ta , đợi lát nữa là là lão gia về rồi , ta chờ Hạ Nhi!"
Lạc di nương gượng cười , Dao di nương lần nữa hiện lên vẻ chán ghét thậm chí còn mang theo kinh thường
Dao di nương là mẫu thân sở sinh Thủy Thẩm Yên.


Quả nhiên là mẹ nào còn nấy , gặp ai cũng một bộ kinh thường người khác !
Vài cỗ xe ngựa chầm chậm dừng lại trước cửa phủ.

Dao di nương nhanh chân chạy tới cỗ xe ngựa mà Thuỷ Học Hữu đang ngồi , nói
" Lão gia , mừng ngươi về nhà !"
Những thiếp thất khác cũng thi nhau chạy tới , chỉ riêng có một mình Lạc di nương vẫn đứng chôn chân một chỗ tìm khiến bóng dáng quen thuộc.

Lần lượt từng người xuống xe , mãi cho đến nàng là người cuối cùng nhưng vẫn không thấy Thủy Tư Hạ đâu , cảm giác bất an trong lòng Lạc di nương càng trở lên mãnh liệt , vội vàng chạy tới giữ lấy cánh tay nàng
" Lục tiểu thư , Hạ Nhi lúc đi không phải là ở cùng với ngươi sao ? Không biết là nàng đâu ?"
Cửu U Huyền thấy cánh tay mình bị giữ chặt cũng không đem Lạc di nương đẩy ra , bởi vì nàng biết Lạc di nương sẽ hỏi cái gì , nhưng chưa kịp trả lời thì đã có một giọng nói đầy sự chua ngoa lên tiếng
" Thủy Tư Hạ chỉ sợ là có đi chứ không có về !"

" Tứ tiểu thư , ngươi nói vậy là có ý gì ?"
" Hỏi Thủy Thanh La là biết ! Chỉ sợ ngày mai ngay cả Thủy Thanh La cũng có kết cục giống như vậy !"
Thủy Thẩm Yên nói xong còn không quên nhìn qua nàng bằng ánh mắt

châm chọc.

Cửu U Huyền mắt hơi híp lại , lãnh băng nói , hơi thở trên người trở nguy hiểm
" Ngươi chê tuổi thọ của mình quá dài ?"
Thủy Thẩm Yên không khỏi sợ hãi mà lùi lại phía sau , nhưng nghĩ tới ngày mai nàng phải tới Dạ Vương Phủ dũng khí liền quay lại
" Ta nói sai sao ? Lạc di nương , ta không ngại nói cho ngươi biết , Thủy Tư Hạ đặc tội Dạ Vương , hiện tại đang bị giam ở Dạ Vương Phủ chờ ngày mai Thủy Thanh La tới chết cùng !"
Lỗ tai Lạc di nương chỉ nghe được vế "Thủy Tư Hạ đắc tội Dạ Vương , hiện tại đang bị giam ở Dạ Vương Phủ" , tay chân nàng nhũn ra , nếu không phải Tiểu Khả đứng đằng sau kịp thời đỡ thì có lẽ đã ngã quỵ xuống đất
" Lão gia , chuyện này có phải hay không có hiểu lầm gì ? Hạ Nhi nhát gan như vậy sao có thể đắc tội Dạ Vương được chứ !"
Nước mặt của Lạc di nương lã chã rơi xuống , chạy tới chỗ Thủy Học Hữu, nắm chặt lấy tay áo của hắn , không ngờ lại bị Thủy Học Hữu vô tình hất ra

" Cũng may là chưa liên lụy tới toàn bộ Thủy Gia, ngươi khóc cái gì !"
" Sao ngươi có thể nói như vậy ?! Hạ Nhi chính là máu mủ ruột thịt của ngươi , là nữ nhi của ngươi ! Lão gia cầu xin ngươi , đi cứu Hạ Nhi !"
Lạc di nương quỳ xuống , tay vẫn nắm chặt lấy tay áo của Thủy Học Hữu không buông.

Cả người Lạc di nương run rẩy , ánh mắt khẩn cầu.

Nàng không cần tranh sủng với người khác , nàng chỉ cần Hạ Nhi !
Sống trong hậu trách có thể chết bất cứ lúc nào , nàng không cần gì hết , chỉ mong Hạ Nhi bình an lớn lên , tận mắt nhìn thấy Hạ Nhi sau này mặc giá y gả vào nhà có thể che trở nữ nhi quãng đời còn lại ! Thật không ngờ bây giờ lại....



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện