" Cút ! Ngươi cút cho ta ! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa !"
Cửu U Huyền rống giận , đem hắn đuổi ra khỏi phòng.
Cánh cửa đóng sầm lại , Hàn Dạ Minh ngơ ngác đứng bên ngoài.
Hắn vậy mà lại bị đuổi ra khỏi phòng.
Hết cách hắn chỉ có thể thở dài , rời đi Vân Thiên.
Tương lai còn dài , nàng chạy không thoát , vội cái gì
Bên trong , Cửu U Huyền ngồi đả tọa trên giường , lần nữa thâm nhập vào thức hải.
Huyết đại thụ vẫn sừng sững đứng đó , nàng đứng nhìn một lúc , sau đó Cửu Tinh phiến xuất hiện trên tay , phẩy một cái cuồng phong lập tức nổi lên , nhưng huyết đại thụ vẫn không hề hấn gì
Cuồng phong vừa rồi mà nàng tạo ra có thể tương đương bằng một cơn bão.
Đừng nói là quật rễ một cái cây , mười cây cũng khó trụ vững.
Cây huyết đại thụ này vậy mà lại chịu được , thậm trí là không hề bị gẫy cành
Đã không thể đem nó quật lên vậy thì đem đốt !
Trên tay Cửu U Huyền bùng lên một ngọn lửa màu đen pha chút đỏ.
Lửa thì thường sẽ tỏa ra khí nóng nhưng mà ngọn lửa trên tay Cửu U Huyền lại tỏa ra chút lạnh lẽo
" Hắc Diễm , đem nó thiêu !"
Ngọn lửa kia giống như nghe hiểu lời nàng nói ngay lập tức bay tới bao quanh huyết đại thụ.
Chớp mắt từ một ngọn lửa nhỏ bé bùng lên như muốn đốt cháy tất cả
Cứ tưởng lần này có thể đem huyết đại thụ tiêu hủy ,ai ngờ dù bị đốt hơn một canh giờ , huyết đại thụ vẫn nguyên vẹn
Cửu U Huyền mở lòng bàn tay , ngay lập tức toàn bộ lửa được thu về
"Hắc Diễm , có phải dạo gần đây quá nhàn hạ nên mới yếu đi không?"
Hắc Diễm bập bùng kháng nghị.
Nó mới không yếu , là do cái cây kia thiêu không được !
Hắc Diễm không chỉ là ngọn lửa đạt cảnh giới cao nhất , mà còn là một dị hoả.
Những dị hoả khác đều là do Thiên Địa trải qua hàng trăm vạn năm tạo thành , con Hắc Diễm tuy là dị hoả nhưng không phải do Thiên Địa sinh ra , nó sinh