Hiện tại là đã là buổi trưa , Thủy Học Hữu cũng không đi đâu , đang ngồi nói chuyện với Lý Hương Cầm và Thủy Thi Nhã bị cả ba bị tiếng động này làm cho giật mình , vội vàng chạy ra ngoài xem
"Thủy Thanh La, ngươi còn dám quay về ?"
Nhìn thấy nàng khí thế dọa người như vậy , bọn họ có chút kiêng kị.
Nhưng dù sao Thủy Học Hữu cũng đã lăn lộn trên quan trường mấy chục năm , nên cũng nhanh lấy lại tinh thần
Nhìn thấy nàng , đúng hơn là nàng trong bộ dáng của Thủy Thanh La, gương mặt hắn lập tức trở lên không tốt
Cửu U Huyền còn chẳng thèm để ý đến sắc mặt của bọn họ.
Đôi mắt bình tĩnh nhìn bọn họ
"Thủy Tư Hạ và Lạc di nương đâu ?"
"Lục muội muội , ngươi vậy mà còn mặt mũi quay về sao ? Bát muội muội đã không còn mặt mũi nào mà gặp phụ thân nên đã tự sát , sao ngươi còn mặt dày quay về đây ?"
Có câu "Bình yên trước cơn bão " , Cửu U Huyền ghét nhất chính là có kẻ kiêu kích sự nhẫn nại của nàng.
Bọn họ vậy mà lại không biết sống chết chọc đến
Đúng lúc này , một nha hoàn chạy tới , trên mặt không giấu nổi sự sợ hãi
"Lão gia, phu nhân , Nhị tiểu thư, không hay rồi , Lạc di nương treo cổ tự sát !"
Vừa nãy khi đưa cơm , gọi mãi mà Lạc di nương không trả lời , nha hoàn liền mở cửa vào xem thì phát hiện , nàng đã treo cổ tự sát không biết từ lúc nào.
Cơ thể đã trở lên lạnh gắt
Nghe thấy vậy Thủy Học Hữu và Lý Hương Cầm không giấu nổi sự giật mình.
Chỉ riêng Thủy Thi Nhã là mặt vẫn bình tĩnh , có vẻ như đã đoán trước được việc này.
Đợi đến lúc bọn họ nhìn về phía Cửu U Huyền thì đã không thấy bóng dáng nàng đâu.
Bọn họ đoán nàng đã tới Noãn Viện vì thế cũng nhấc chân đi tới đó
Cửu U Huyền bước tới Noãn Viện , chân không dừng lại bước tới phòng Lạc di nương
Cửa phòng lúc này đã được mở ra.
Từ bên ngoài nhìn vào thấy được Lạc di nương đang lủng lẳng treo cổ ở trong.
Gương mặt