" Ngươi thật sự là Lạc Nhi?!"
Giọng nói nửa tin nửa nghi của Tiêu hoàng hậu vang lên, cũng thu hút rất nhiều người.
Tiêu Lộ Khiết cũng từ đó mà phục hồi tinh thần
" Ngươi rốt cuộc là ai? Tam muội dù sao cũng đã không còn, ngươi cho dù có thù oán gì với nàng thì cũng không cần giả dạng nàng như vậy!Có câu ác giả ác báo, ngươi làm như vậy không sợ sao?"
Tiêu Lộ Khiết một phen nghĩa khí nói thành công kéo sự đồng tình của mọi người.
Tiếng chỉ trích bắt đầu nổi lên.
Tiếng chỉ trích càng nhiều Tiêu Lộ Khiết càng đắc ý
Ác giả ác báo? Ha ha! Tiêu Lộ Khiết ngươi còn biết nói câu này sao? Nàng ( Ninh Lạc) thật sự muốn cười lớn, cười nhạo sự giả tạo đáng chết này
" Muốn biết nàng có phải là Tam tiểu thư hay không, cũng không phải khó!"
Lần này người nên tiếng là Cửu U Huyền.
Nghe thấy lời nàng nói, tất cả ánh mắt đều tập trung hết vào nàng.
Họ muốn biết vị Cửu công tử này có cách gì
Nàng từ chỗ ngồi đứng dậy, hướng tới Ninh Lạc mà đến.
Khi cách khoảng một bước thì dừng lại
" Bằng hữu của ta từng nói hắn có tặng cho tam tiểu thư một miếng ngọc bội.
Miếng ngọc bội này được chế tác từ một loại ngọc từ thời thượng cổ, chỉ khi chủ nhân của nó tặng cho người khác nếu không cho dù người khác có lấy đi bao nhiêu lần thì không tới một khắc thì sẽ tự động quay lại với chủ nhân chân chính.
Không biết ngươi có ngọc bội hay không?"
Tiêu Lộ Khiết và Ngọc thị nghe thấy nàng nói thì trở lên vô cùng đắc ý.
Ai trong Tiêu gia chẳng biết tam tiểu thư không một xu dính túi thì lấy đâu ra ngọc, cho dù có thì cũng bị người khác trong Tiêu gia lấy
Đáng tiếc sự đắc ý này không được lâu.
Từ trong chỉ giới, Ninh Lạc lấy ra một miếng ngọc bội màu xanh ngọc, phía trên có khắc một chữ " Ninh "
Từ trong tay Ninh Lạc, Cửu U Huyền tiếp nhận miếng ngọc bội, xem xét một hồi, lúc sau mới lên tiếng
" Đúng là nó, xem ra ngươi thật sự là Tiêu tam tiểu thư Thừa Tướng phủ - Tiêu Lạc Nhi!"
Người