Đem tay áo sắn lên , tóc bộc đuôi ngựa.
Ngoài mặt Cửu U Huyền tỏ ra vô cùng bình tĩnh cầm từng nguyên liệu nấu ăn lên xem , nhưng thực chất trong lòng nàng lúc này có chút bối rối không biết nên bắt đầu từ chỗ nào
Rau cải cũng là cây , vậy thì cây sẽ không ăn được rễ.
Cây ăn trái cũng là cây , mà trái cây chỉ ăn trái không ăn lá.
Vậy chắc cây rau cải này sẽ bỏ hết rễ và lá đi
Ân , chắc chắn là như vậy !
Nếu có đầu bếp ở đây , chắc chắn sẽ ngửa mặt lên trời vô ngữ.
Thái rau ngươi bỏ cả lá thì ăn cái gì ?
Và thế là , Cửu U Huyền không chỉ đem rễ cây bỏ đi mà ngay cả phần lá cải cũng bỏ hết , chỉ để lại duy nhất thân cải
Mà cách nàng loại bỏ đi rễ và lá cũng thật đặc biệt.
Cắt rau mà thôi , nàng còn lôi một thanh kiếm cấp bậc Thần Khí ra.
Đặt rau trên thớt , dùng lực chém xuống , không chỉ rau chia làm ba mảnh mà cái thớt và cái bàn cũng theo nhát kiếm chém xuống mà đi luôn
Cửu U Huyền ngơ cả người , nhìn thanh kiếm trên tay , rồi lại liếc xuống đất , sau đó lại nhìn sang Hàn Dạ Minh cũng đang có biểu cảm không mấy ổn đứng gần đó
Chắc không phải là dọa tới hắn đi ?
"Cái đó , có vẻ như nấu rau không ổn cho lắm ! Cái bàn và cái thớt này không chắc chắn , dùng lực một chút là hỏng.
Tiểu Dạ hay là ta nướng bánh cho ngươi ăn ?"
"A Cửu , hay là thôi đi ! Chúng ta có thể xuống dưới núi ăn.
Thật ra thì ta cũng không đói lắm !"
Hắn bỗng nhiên có dự cảm bất an.
Cứ nghĩ là nàng cái gì cũng giỏi , nhưng hiện tại xem ra không phải vậy !
"Ta đã đáp ứng với phụ mẫu ngươi là sẽ chăm sóc ngươi , thì chắc chắn sẽ hoàn thành ! Tiểu Dạ , ngươi yên tâm , ta sẽ không để cho bụng ngươi đói đâu.
Nướng bánh phải dùng tới lửa , quy tình chắc chắn cũng giống như luyện đan mà thôi !"
Dự cảm bất an trong