"Thần Huyền Dạ , tham kiến Bệ Hạ !"
"Miễn lễ !"
Huyền Dạ hôm nay tiến cung gặp nàng còn cầm theo một chiếc hộp gỗ mở ra đặt đến trước mặt nàng.
"Bệ Hạ đã trưởng thành , cũng nên tự mình xử lý việc triều chính.
Thần hôm nay tiến cung là vì muốn giao lại Hổ Phù và Ngọc Tỉ lại cho Bệ Hạ !"
Bên trong hộp gỗ đó có lệnh bài cùng một ấn ngọc.
Đó đúng là Hổ Phù dùng để điều động binh mã của Thanh Hạm Quốc và Ngọc Tỉ.
Thứ mà bao kẻ mơ ước có được !
Tuyệt Tình Thủy nhìn Hổ Phù và Ngọc Tỉ , không giấu nổi sự khinh ngạc.
Thực ra từ lúc đăng cơ đến nay , bóng dáng mấy thứ này như thế nào nàng còn chưa từng nhìn thấy.
Nó đều ơ trong tay Huyền Dạ.
Tuyệt Tình Thủy cũng chưa từng hỏi đế nó.
Nàng tính khi hắn tới sẽ nói chuyện này với hắn , thật khò ngờ hắn lại chủ động đưa ra.
"Hoàng Thúc , ngươi là vì mấy lời đồn bên ngoài nên mới..."
"Năm xưa Tiên Đế giao những thứ này cho thần giữ là vì sợ Bệ Ha còn nhỏ sẽ không may làm mất hoặc tin người giao nhầm vào tay gian thần.
Hiện tại lời đồn không hay nổ ra , thần chỉ lo ảnh hưởng tới hoàng thất nên mới chủ động trao trả lại.
Thứ này vốn dĩ thuộc về Bệ Hạ , hiện tại chẳng qua cũng chỉ là vật quy chủ cũ , Bệ Hạ cũng đừng quá để tâm !"
Huyền Dạ không chút biểu cảm mà.
Nàng thật sự không hiểu , tại sao trong mọi hoàn cảnh hắn đều không lộ ra một chút biểu cảm nào.
Chẳng lẽ hắn thật sự giống như những người bên ngoài nói sinh ra không có thất , tình , lục , dục sao ?
"Bắt đầu từ hôm nay , Bệ Hạ nên tự mình xử lí việc chiều chính , thần sẽ luôn ở bên cạnh phò tá Bệ Hạ !"
Ngón tay Tuyệt Tình Thủy sờ vào Ngọc Tỉ.
Thật sự nàng chưa sắn sàng cho việc này !
"Bệ Hạ cũng đã đến tuổi cập kê , cũng nên sớm nghĩ tới chuyện thành thân , sớm ngày hạ sinh Thái Tử để yên ổn lòng dân !"
Sắc mặt Tuyệt