"Bệ Hạ , nô tài thật sự khuyên người không nên đâm đầu vào đoạn tình cảm này tránh khổ bản thân !"
"Nếu như dễ buông bỏ như ngươi nói ta còn phải khổ sở như này sao ? Yêu một người , không thể nào nói buông là buông ngay được.
Ta tin cho dù là ai cũng đều vậy !"
Năm đó , hoàng cung đại loạn , ngay khi nàng sắp chết hắn xuất hiện cứu nàng , ôm nàng vào lòng , bảo vệ nàng trước lưỡi hái Tử Thần
Khoảng khắc đó , lần đầu tiên nàng cảm nhận được sự ấm áp sống trong hoàng cung lạnh lẽo.
Chính vào lúc sinh tử đó trong lòng nàng đã tự nhủ với bản thân , cả đời này chú định là hắn !
"Tiểu Ngọc Tử, khi nào ngươi rung động với một người, ngươi sẽ hiểu tâm trạng của ta !"
"Nô tài từ nhỏ đã bị đưa tới hoàng cung , may mắn được chọn làm người bầu bạn với Bệ Hạ.
Cái mạng này của nô tài đã giao vào tay Bệ Hạ , nào dám nghĩ tới chuyện yêu một người.
Huống chi , người cũng biết rõ nô tài không thể có con !"
Tuyệt Tình Thủy nghe Tiểu Ngọc Tử nói vậy , không khách khí đánh vào đầu hắn một cái.
"Cái gì mà không dám nghĩ tới ? Cái gì mà mạng của ngươi đã giao vào tay ta ? Bớt nói vớ vẩn đi !"
"Bệ Hạ !"
"Sau này còn để ta nghe thấy lời này ta liền giết ngươi !Ta đã sớm trả lại khế ước bán thân cho ngươi , chỉ cần ngươi muốn đi liền lập tức có thể.
Còn nữa , cuộc đời của ngươi thì phải do ngươi tự định đoạt.
Đừng giống như ta , bị cái thân phận chết tiệt này trói buộc !"
Tiểu Ngọc Tử ngẩn người , không gian thoáng chốc im lặng.
Hai người không nói gì hết , ngồi xong xong với nhau nhùn về phía trước.
Bên ngoài đều nói Nữ Đế vô dụng, chỉ biết ăn chơi , không quản việc triều chính , việc gì cũng ném hết cho Huyền Hầu Gia làm.
Nhưng Tiểu Ngọc Tử lại biết rất rõ , Bệ Hạ nhà hắn giỏi cỡ nào.
Trước kia khi vẫn còn là Cửu Công Chúa, sống trong lãnh cung , không ai dậy nàng học chữ , vậy mà nàng lại có