Cửu U Huyền nhấc mắt lên nhìn hắn, nàng còn nghĩ hắn vẫn sẽ che giấu chuyện này chứ.
Dù sao thì với vị thế của Kỳ Nguyệt Thần Điện ở Già Lam Đại Lục mà nói, chỉ cần một chút chuyện nhỏ liên quan thôi cũng đã đủ gây ra sóng gió rồi, chứ nói gì đến một bí mật động trời này.
"Đại Nhân bới giận! Là thuộc hạ quản lý đệ tử không nghiêm, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng này thêm lần nào nữa!"
Hạ Bân Úy quỳ xuống.
Những người khác vẫn chưa thoát khỏi chấn kinh, lượng thông tin này quá lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ai tới nói cho bọn họ chuyện này không phải là thật đi!
Điện Chủ Hạ Bân Úy bao năm bọn họ cung kính vậy mà cuối cùng lại không phải chủ nhân thật sự của nơi này.
Nếu chỉ nói không thì không thể nào thuyết phục nhưng Hạ Bân Úy lại chủ động quỳ xuống, thái độ cùng hành động đều nói lên sự cung kính, không muốn tin chỉ sợ khó.
Thất trưởng lão chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, cảm thấy tai họa sắp giáng xuống tới nơi rồi.
"Ta sẽ sắp xếp lại cái Thần Điện này, giờ thì chúng ta có thể nói chuyện được rồi chứ?"
"Dĩ nhiên là được! Ngươi đã đích thân ra mặt mời không nể mặt là không được.
Chỉ là…"
"Chỉ là cái gì?"
Sự ranh mãnh hiện rõ trong mắt Cửu U Huyền, nam nhân hắc y bỗng nhiên rùng mình.
Hình như sắp có chuyện.
"Ta tới nơi này chịu thiệt như vậy, ngươi không tính bồi thường tổn thất tinh thần sao?"
"Ngươi muốn bồi thường?"
"Cũng không phải muốn lắm.
Chỉ là ta từ nhỏ được ca ca nuông chiều quen rồi, hắn sợ ta bị thương, nếu để hắn biết ta tới nơi này chịu ủy khuất chắc chắn sẽ rất đau lòng!"
Khuôn mặt đằng sau lớp áo choàng trở lên co giật, sắc mặt đen lại.
Chịu thiệt? Nàng chịu thiệt chỗ nào? Chạy tới đây làm loạn đến lỗi hắn phải đích thân ra mặt, còn xúi giục hài tử đi giết người, hắn còn chưa tìm nàng tính sổ thì thôi, nàng còn mặt dày nói muốn hắn bồi thường tổn thất tinh thần.
Hắn nhớ Cửu U Huyền là một mỹ nhân không quản hồng trần chính hiệu từ khi nào trở lên mặt dày vô