"Ta đoán ngươi đã gây ra không ít họa khiến cho phụ thân ngươi phải đau đầu không ít!"
"Tiểu dì, ngươi lại oan uổng ta! Ta đâu có đi gây họa đâu!"
Cửu Tiên Hi bất mãn phản biện.
Nàng cảm thấy, bản thân đâu có tệ tới mức đó.
Cửu Tiên Hi dù đã gần chín mươi tuổi nhưng nhân dạng chỉ mới tầm mười tám, mười chín tuổi, thừa hưởng gen nhan sắc của cả cha và mẹ, cả phụ mẫu Cửu Tiên Hi luận về dụng mạo thì chính là cực phẩm.
Nàng mang một vẻ đẹp ngọt ngào, ngây thơ trong trẻo đúng chuẩn mối tính đầu.
So với Cửu U Huyền mang nhân dạng nhỏ tuổi hơn một chút Cửu Tiên Hi lúc nào cũng mang vẻ mặt lạnh nhạt, hai người ở chung một chỗ sự khác biệt từ khí chất đến dung mạo hoàn toàn bất đồng, liếc mắt là có thể nhận ra ngày.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không nói đến chuyện có gây họa hay không.
Ngươi muốn dọn tới Huyền Cung này thật sự chỉ vì quang cảnh đẹp?"
Giọng nói vu vơ, Cửu Tiên Hi trong mắt hiện lên sự chột dạ nhưng nhanh chóng.
Chỉ là làm sao qua mặt được Cửu U Huyền bên ngoài lạnh lùng bên trong cáo già.
"Dĩ nhiên! Nếu không thì còn là vì cái gì nữa được chứ?"
"Được rồi, dù sao thì đúng là ta không hay ở đây.
Cảnh sắc đẹp như vậy để không chẳng ai ngắm cũng đáng tiếc, nhường cho ngươi vậy.
Cũng không cần phải để lại một viện cho ta, sau nay quay lại tới cung khác là được.
Dù sao thì Hoàng Cung này cũng đâu có nhỏ tới lỗi mà không chứa được ta!"
"Đa tạ tiểu dì!"
Cửu Tiên Hi nói một câu đa tạ rồi chạy vụt ra ngoài.
Cửu U Huyền chống cằm nhìn bóng lưng rời đi, ngón tay gõ từng nhịp xuống bàn.
"Thật sự chỉ là vì cảnh đẹp thôi sao?"
Cửu U Huyền lắc lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài, đi tìm Cửu U Hoàng.
Hỏi cung nhân thì biết hiện tại hắn đang ở Thư Phòng xử lý công vụ.
Tiếng gõ cửa vang lên, đợi một phút, bên trong mới vang lên giọng nói của Cửu U Hoàng.
"Đợi một chút, ta đang có việc bận!"
Cửu U Huyền nghe vậy thì cũng chỉ biết đứng ngoài đợi.
Nàng đứng đó khoảng tầm một khắc, cánh cửa đóng chặt mới mở ra.
Chỉ là người ra không phải là Cửu U Hoàng mà là tẩu tẩu nàng Lam Tiên.
Lam Tiên so với lúc nàng rời đi cách đây mấy chục năm không khác là mấy.
Vẫn là vẻ