Cổ họng Đổng Ngạc Y Nhan như bị chặn lại, không thể phát ra âm thanh.
"Tiên Hi, ngươi biết không, chúng ta sinh ra đã là kẻ thù.
Ta là người Ám Giới!"
Trên người Đổng Ngạc Y Nhan phát sáng, một khuôn mặt khác xuất hiện trước mắt Cửu Tiên Hi, đôi mắt chỉ có một màu đen, không có lòng trắng hay đồng tử, đó là một màu đen như mực.
Người Ám Giới, sinh ra đã có đôi mắt như vậy, không có đồng tử hay lòng trắng.
Chỉ sau này khi tu vi đạt tới Linh Đế thì đôi mắt mới có đồng tử và lòng trắng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hi Nhi, ta còn tưởng ngươi bị tình yêu làm cho mù quáng rồi.
Xem ra là vẫn còn rất tỉnh táo!"
Giọng nói lạnh lùng vang vào tai hai người.
Sắc mặt Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan đồng thời biến sắc.
Bọn họ nhận ra giọng nói này.
Là Cửu U Huyền!
Cửu Tiên Hi trong lòng thầm kêu không ổn.
Chỉ có một mình nàng biết thì còn có thể đưa Y Nhan rời đi an toàn.
Nhưng nếu như tiểu dì tới vậy thì Y Nhan khó có thể toàn mạng.
Tiểu dì là Đế Quân Quang Giới, hai giới Ám Quang đã là tử địch hàng trăm vạn năm nay, dĩ nhiên sẽ không có chuyện tiểu dì rủ lòng từ bi tha cho Y Nhan.
Hơn nữa, tiểu dì ở đây, vậy có nghĩ là phụ thân nàng cũng ở, cơ hội sống sót của Y Nhan chỉ sợ không còn.
Giọng nói vừa dứt, quả nhiên bốn người xuất hiện trước mặt Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan.
Bốn người Cửu U Huyền, Hàn Dạ Minh, Cửu U Hoàng và Lam Tiên hiện thân, bốn người sắc mặt rất bình tĩnh không có biểu hiện gì là ngạc nhiên dường như là đã biết trước chuyện này.
Cửu Tiên Hi trong lòng dường như đã rõ, so với bọn họ nàng quả thực che giấu quá kém.
Bản thân nàng chỉ mới biểu hiện lạ một chút thôi mà đã đoán được gần như toàn bộ mọi chuyện.
"Các ngươi có thể tha cho nàng không? Nàng mặc dù có ý đồ xấu nhưng còn chưa làm gì.
Không thì phế bỏ tu vi của nàng, như vậy liền sẽ không còn mối nguy nữa!"
So với việc để Y Nhan rơi vào tay bọn