" Tiêu tam tiểu thư?! Ai là Tiêu tam tiểu thư ra đây cho ai gia nhìn một cái!"
Từng tưởng bà sống an nhàn ở trong Phật Đường ăn chay niệm phật mà không biết tình hình bên ngoài.
Cho dù hôm cung yến tẩy trần cho Quốc Sư bà không có mặt, nhưng không có nghĩa là bà cái gì cũng không biết.
Mấy ngày hôm nay, nghe đồn về nàng nên cũng có chút tò mò
Ninh Lạc bước tới, hành lễ với Khả Du Lan:" Thần nữ Tiêu Lạc Nhi tham kiến thái hậu!"
Trong ánh mắt của Khả Lan Du loé lên chút ngạc nhiên.
Giống, thực sự rất giống với mẫu thân nàng lúc đó bà gặp
"Đứng lên đi! Ngươi chính là Tiêu Lạc Nhi?"
" Dạ, phải!"
Không hề kiêu ngạo, vẫn đứng thẳng lưng, nhưng không hề mất đi phong thái của một tiểu thư có gia giáo, điều này làm cho Khả Du Lan khá hài lòng
" Ai gia mấy ngày trước cũng đã nghe đến chuyện của ngươi.
Vu Quân từ hôn ngươi ai gia cũng cảm thấy đối với danh dự của ngươi không tốt, chi bằng ngươi thành Trắc phi của Vu Quân, như vậy sẽ ổn thoả hơn!"
Trong lòng Tiêu Lộ Khiết vang lên cảnh báo.
Nàng ta thà chia sẻ thái tử cùng với nữ nhân khác chứ không muốn ở cùng với Tiêu Lạc Nhi.
Nhìn thái độ hôm đó của thái tử thì chắc chắn đã có phần nào muốn níu kéo nàng ta rồi.
Thái tử chỉ có thể là của nàng!
Tiêu Lộ Khiết tính bước lên trước nhưng Ninh Lạc so với nàng ta nhanh hơn
" Thần nữ tạ ân điển của thái hậu.
Bất quá thần nữ xin từ chối.
Thần nữ thà cô độc cả đời chứ nhất quyết không làm thiếp.
Hơn nữa hôm đó là thần nữ từ hôn chứ không phải thái tử!"
Tiêu Lạc Nhi này bị điên rồi sao? Ngay cả ý chỉ của thái hậu cũng giám làm trái, còn nữa nàng dù sao cũng là một nữ nhân sao có thể nói từ hôn một cách thẳng thừng như vậy?
Lạc Thuần Nhã ánh mắt hiện lên chút thú vị nhìn nàng.
Nàng đi theo vị kia càng ngày càng không coi ai ra gì rồi
Khả Du Lan ánh mắt trầm xuống.
Chỉ là một người không linh lực, không học vấn, lưu lạc bao năm ở bên