Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Ninh Lạc.
Ghen tỵ có , hâm mộ có , hận cũng có , dù là vậy vẫn cũng không thể ảnh gì tới Ninh Lạc
Ninh Lạc nhìn Lạc Thuần Nhã như một sinh vật lạ , trong đầu nổi lên vô số ý nghĩ
Đầu của hắn có bị đập vào đâu không vậy ?
Danh tiếng của nàng như vậy mà hắn vẫn muốn cưới
Hít một hơi thật sau , bình ổn lại cảm xúc.
Ninh Lạc hướng về phía Lạc Thuần Nhã , nói
" Có được sự ưu ái của Nam Vương là vinh hạnh của tiểu nữ.
Nhưng mà tiểu nữ vừa trở về không lâu , chưa có cơ hội báo ơn công lao sinh thành của phụ mẫu mà đã vội vàng gả đi , như vậy thật không phải.
Nếu như Nam Vương phủ thiếu một vị vương phi vậy vương gia có thể chọn một trong nhưng vị tiểu thư ở đây.
Tiểu nữ tin rằng chắc chắn sẽ không ai từ chối tâm ý của vương gia đâu !"
" Lời của tam tiểu thư nói rất có lý.
Thuần Nhã , chi bằng con chọn người khác đi !"
Lời của Khả Du Lan vừa dứt , có mấy vị tiểu thư không nhịn được mà sửa soạn lại
Dù sao Tiêu Lạc Nhi là nữ nhi bị Vu Quân từ hôn , cho dù có xinh đẹp đi chăng nữa thì cũng chỉ là một phế vật không thể tu luyện , sao có thể xứng với con cháu hoàng thất Vũ Quốc.
Cho nàng làm trắc phi cũng đã cho nàng mặt mũi vậy mà lại không biết điều
Lạc Thuần Nhã :" Bổn vương có thể chờ nàng thêm vài năm.
Dù sao thì bổn vương cũng chỉ lớn hơn nàng hai tuổi !"
" Bổn cung không đồng ý !"
Một tiếng gầm tức giận truyền đến.
Ánh mắt của mọi người nhìn theo.
Người đến là một thân long bào Vũ Hoàng và một thân hoàng y thái tử - Lạc Vu Quân
" Tham kiếm hoàng thượng , thái tử điện hạ !"
Mọi người đồng loạt quỳ xuống , ngoại trừ Khả Du.
Vũ Hoàng phất tay , tuỳ ý nói
" Đứng dậy đi !"
Lạc Vu Quân trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.
Hắn đi đến trước mặt Lạc Thuần Nhã
" Bình thường không thấy ngũ đệ đâu.
Mừng thọ hoàng tổ mẫu hàng năm dù có đến nhưng lại không thấy