" Ngươi nghĩ nhiều rồi, chuyện này không thể.
Đại lục này có bị diệt đi chăng nữa bổn đế còn chẳng quan tâm huống tri là một nữ nhân!"
" Thật sao?"Nam tử hồng y nghi ngờ hỏi
" Ngọc Thượng Sắc, ngươi càng ngày càng nhiều chuyện!"
Ngọc Thượng Sắc chính là nam tử hồng y kia.
Bị ánh mắt giết người của Hàn Dạ Minh doạ sợ.
Tên này đúng là không đáng yêu.
Bất quá, hắn phải hảo hảo điều tra xem nữ nhân kia là ai.
Sau đó, dùng nàng tới áp chế tên này
Nghĩ vậy trên mặt Ngọc Thượng Sắc nở ra một nụ cười đầy nham hiểm.
Hàn Dạ Minh liếc một cái liền biết hắn đang nghĩ gì liền lãnh giọng cảnh cáo
" Ngươi tốt nhất đừng chủ ý lên nàng, nếu không...!"
Vế tiếp theo không cần nói Ngọc Thượng Sắc cũng tự hiểu.
Nhiều năm quen biết bây giờ lại vì một nữ nhân mà " trở mặt ", thật thương tâm quá mà
" Hàn Dạ Minh, ngươi vừa nãy nói chuyện này không thể.
Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thật sự hiểu bản thân lúc này không?"
Ngọc Thượng Sắc lúc này không còn vẻ cợt nhả, hay ma mị dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc hỏi hắn.
Hàn Dạ Minh hơi ngượng lại, ngay sau đó phục hồi vẻ lãnh băng vốn có
" Không biết!"
" Ngươi cứ như thế này không biết khi nào mới ôm được nhân giai về!"
" Nói xong?"
Một câu ngắn gọn nhưng cũng đủ làm cho Ngọc Thượng Sắc không dám nói gì thêm.
Cái gì mà không để ý, nói dối cũng nên biết chừng mực chứ, ngươi đương ta là hài tử ba tuổi sao, ta dễ lừa lắm à!
Đối với Hàn Dạ Minh mà nói động tâm là chuyện trước này không thể.
Ngay từ nhỏ liền bị kẻ thù hạ Tuyệt Tình chú, đã khiến hắn hoàn toàn vô tình.
Có lẽ vì vậy, mà cho dù giải hay không trước giờ không quan trọng.
Sống trong thế giới cường giả vi tôn, tuyệt tình là cách tốt nhất.
Tình cảm sẽ trở thành điểm yếu giết chết hắn bất cứ lúc nào.
Nhưng Hàn Dạ Minh đã quên rằng, khi hắn động lòng dù chỉ hơi rung động một chút, nguyệt rủa liền phát tác
" Tuyệt Tình chú đã giải, Thần Điện bên kia sẽ phát giác ngay, khi đó chắc chắn sẽ tới kiếm chuyện.
Đặc biệt là nữ nhân kia, nàng ta hận ngươi tới xương tuỷ, không có được thà