Tiểu mỹ nhân đã bắt đầu cuộc sống mới.
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu cảm thấy bản thân không nên “trước thành gia sau lập nghiệp”, hôn nhân thật sự đáng sợ quá đi, căn bản không phù hợp với cậu.
Tiểu mỹ nhân không cần tình yêu, toàn tâm toàn ý tập trung vào sự nghiệp của mình.
Cậu là một họa sĩ, nhưng không phải là loại nổi tiếng lợi hại gì đâu.
Bình thường cậu cũng chỉ vẽ chút tranh minh họa, chút tranh cho bìa cho sách, đôi khi sẽ vẽ truyện tranh.
Đều là những loại thích hợp cho thiếu nam thiếu nữ thời thanh xuân, không có chút hàm ý sâu sắc nào.
Bản thân tiểu mỹ nhân cũng không tự tin cho lắm, trước kia lúc chưa ly hôn cậu đều không cho đối phương xem tác phẩm của mình.
Dù sao loại thanh niên tài tuấn, còn trẻ đã thành công như chồng cậu, chắc chắn sẽ cảm thấy những thứ cậu vẽ ra là ấu trĩ ngốc nghếch.
Nói không chừng còn bị chửi một trận, cậu mới không muốn nói cho hắn biết.
Dù sao không có ai tin là cậu thật sự thích hội họa, còn không bằng cứ để mọi người nghĩ mình là con sâu gạo luôn cho rồi.
Tiểu mỹ nhân khinh miệt nghĩ.
-------
Nhưng rất nhanh sau đó cậu đã đợi được thời cơ của mình.
Có một nhà xuất bản chủ động liên lạc với cậu, hy vọng cậu có thể hợp tác vẽ ảnh bìa cho một bộ sách sắp được xuất bản.
Tiểu mỹ nhân nghiêm túc đọc hết mấy lần,