Em cũng đã mộng du vào lòng anh rồi, anh vậy mà chỉ biết nói chúc ngủ ngon!
Tiểu mỹ nhân tức quá đi, tức tới mức muốn đưa tay ra gõ gõ cái đầu ngốc này mấy cái.
Cậu nghĩ như vậy cũng đã làm như vậy, ngài chồng trước bị gõ một cái thật đau, mở bừng mắt ra.
“Mộng du còn biết đánh người sao?”
Tiểu mỹ nhân tức phồng má, cậu biết đó rồi sao!
Cậu đưa tay lên muốn gõ thêm một cái nữa đã bị ngài chồng trước nắm chặt lấy, hai cánh tay đều được siết ở cạnh người không thể cử động.
“Anh làm gì đó!”
“Bé hư hết mộng du rồi sao?” Ngài chồng trước cười cười, hôn lên gương mặt đang tức phồng má của tiểu mỹ nhân.
“Anh đừng có hôn bậy…… Chơi giỡn lưu manh sao?”
“Nửa đêm nửa hôm em bò lên giường anh……” Ngài chồng trước thắc mắc, “Rốt cuộc là ai lưu manh đây?”
“Cái đó… Em không phải…” Tiểu mỹ nhân không phản biện được, ủy khuất trong lòng.
Cái người này sao có thể xấu xa như vậy chứ! Mở miệng ngậm miệng là nói thích mình, nhưng suốt ngày chỉ biết ăn hiếp người ta!
Nhưng mà nước mắt của cậu còn chưa rơi ra đã bị ngài chồng trước lật người lại áp lên.
“Nghiêu Nghiêu có thích anh không?”
“Em không…”
Ngài chồng trước